"Trong lúc theo dõi Phương Trị, em có gặp ai khác đáng ngờ không?" Tạ Cam Thanh nhấn mạnh giọng điệu.
Ngỗi Tân hồi tưởng lại: "Không có mà… mọi người đều rất bình thường, ai đi đường nấy."
Tạ Cam Thanh giải thích: "Nếu em có lướt xem diễn đàn thì chắc cũng thấy những phân tích gần đây của mọi người. Kẻ Tước Đoạt số 233 đang ở thành phố Đồng Lâm. Sáng hôm qua gần giờ trưa Phương Trị đã bị Kẻ Tước Đoạt số 233 giết. Em và Phương Trị tách ra khoảng ba tiếng trước khi hắn ta bị giết, khoảng thời gian này không dài cũng không ngắn. Chúng tôi đang suy đoán xem liệu trong lúc em theo dõi Phương Trị, có khả năng nào em đã vô tình lướt qua Kẻ Tước Đoạt số 233 mà không nhận ra hay không."
Ngỗi Tân run lên, cánh tay nổi da gà.
Cô xoa xoa cánh tay, lắp bắp nói: "K-không, không trùng hợp vậy chứ? Kẻ Tước Đoạt số 233 có thể tra ra thân phận của tôi như các anh không?... Nếu hắn cũng có kỹ năng hacker thì sao..."
"Khả năng này khá thấp, nhưng cũng không phải không có." Chàng trai đeo kính tên Úc Kỳ Văn nghiêm túc nói, "Tôi nghĩ thời gian này cậu nên nâng cao cảnh giác, tránh để hắn tìm tới cửa."
Sắc mặt Ngỗi Tân trắng bệch.
Nguyên Lộ an ủi: "Đừng căng thẳng, nếu gặp kẻ đáng ngờ thì lập tức nhờ người xung quanh giúp đỡ, hoặc đến đồn cảnh sát cũng được. Em có thể báo cho chúng tôi, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ em."
"Nhưng phạm vi hoạt động chủ yếu của chúng tôi không phải ở thành phố Đồng Lâm, cậu mà cầu cứu thì chúng tôi rất khó kịp đến." Úc Kỳ Văn thành thật nói: "Lấy thực lực của Kẻ Tước Đoạt số 233, những ai bị hắn nhắm trúng thì khó mà thoát nổi, cảnh sát cũng gặp hạn chế. Giờ chúng ta chỉ có thể cầu mong hắn không biết đến sự tồn tại của cậu thôi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play