Ngỗi Tân quan sát kiến trúc bên ngoài của bảo tàng, sau đó đi vào bên trong qua lối dành cho khách tham quan. Khi đi ngang qua máy quét, cô đã khống chế thiết bị không để nó phát ra bất kỳ âm thanh báo động nào.
Vừa bước vào bảo tàng, một nhân viên tiếp tân mang nụ cười chuyên nghiệp tiến lại chào đón, cô ấy nghiêng người cúi chào rồi dẫn đường: “Xin mời đi lối này, thưa cô.”
Nhân viên tiếp tân dẫn Ngỗi Tân đến gần quầy dịch vụ tổng, mời cô ngồi xuống chiếc ghế sofa mềm mại rồi rót cho cô một ly nước: “Hướng dẫn viên sẽ đến ngay thôi, cô nghỉ ngơi một lát nhé. Nếu có việc gì cần, xin hãy nhấn nút gọi ở bên cạnh ghế sofa.”
Ngỗi Tân yên ổn ngồi trên ghế sofa, giả vờ mình là một du khách bình thường, mắt nhìn quanh quan sát cách bài trí của bảo tàng. Điều hòa ở đây có vẻ được bật rất mạnh, vừa vào đã cảm nhận được luồng khí lạnh phả vào mặt. Sàn nhà được lát bằng những phiến đá cắt gọt tỉ mỉ, đèn trong bảo tàng không sáng lắm, ánh đèn còn mang một tông màu lạnh lẽo khiến người ta cảm thấy âm u.
Trên tường có sơ đồ an toàn phòng cháy chữa cháy, Ngỗi Tân ghi nhớ bản đồ bên trong tòa nhà.
Tầng một chỉ là sảnh tiếp khách, từ tầng hai đến tầng năm mới là các phòng trưng bày.
Từ sảnh tiếp đón ở tầng một có thể nhìn thấy rõ phong cách trang trí nội thất của toàn bộ bảo tàng. Trên tường là những bức phù điêu bằng đá cẩm thạch, các cột trụ chống đỡ khu trưng bày mang đậm phong cách kiến trúc La Mã cổ đại. Ngẩng đầu lên, trần nhà được vẽ những bức bích họa rực rỡ sắc màu, mô tả cảnh con người cùng chim muông, thú vật. Thế nhưng ánh sáng trong sảnh tiếp đón lại quá u tối, khiến Ngỗi Tân thoáng cảm giác như mình đang đứng giữa cung điện thời Trung Cổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play