Trong lòng Trần Thư Trạch tuy bất bình thay cho Hướng Hàn, nhưng cũng biết mình thấp cổ bé họng, không làm được gì. Lúc này ngoài sự hối tiếc, điều hắn muốn làm nhất chính là túm Sở Minh xuống mà đánh cho một trận.
Tiểu tử này quá đáng quá rồi, đối xử với mình không chân thành cũng thôi đi, lại còn dám cãi lại sư tôn nữa chứ?
Nhưng mà, hắn mới chỉ nghĩ vậy thôi, Hướng Hàn đã nhẹ nhàng lên tiếng, đáp lại: “Thật sao? Chuyện này ta quả thật không biết, nhưng…”
Anh cố ý dừng lại một chút, khi lên tiếng lần nữa, giọng điệu đã tràn ngập sự lạnh lùng: “Sau khi chứng kiến hành vi tác phong của Sở tu giả, ta lại càng may mắn vì Mộng Nhi đã hủy hôn. Người như ngươi, tâm địa hẹp hòi, có thù tất báo, hôn sự không thành liền dùng thủ đoạn mạng người ta, Liễu gia chúng ta cũng không dám đắc tội. Hơn nữa, ngươi và Mộng Nhi vốn dĩ chưa từng gặp mặt, lại đã cùng với vị hôn thê của người khác tâm đầu ý hợp, sao còn phải bày ra bộ dạng bị phụ tình như vậy?”
Sở Minh trong nháy mắt có chút ngơ ngác, hắn ta vốn định giải thích, nói mình không có ý định giết Liễu Mộng Nhi. Nhưng nghe đến đoạn sau, những gì hắn ta nghĩ đến lại nhanh chóng biến thành, Liễu Hàn Châu làm sao biết được chuyện giữa hắn ta và Tiêu Nguyệt?
Cái sự ngơ ngác này, trực tiếp làm hắn ta bỏ lỡ thời cơ biện bạch tốt nhất. Đợi đến khi hắn ta hoàn hồn lại, các đệ tử xung quanh đã ầm ĩ cả lên, bàn tán xôn xao:
“Thế là quá đáng rồi, chỉ vì bị hủy hôn mà muốn giết luôn người ta, chậc chậc, phải tự ti đến mức nào mới làm vậy đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play