Nghe Trần Kỳ bắt đầu ném đá giấu tay, bóng gió mỉa mai, hiệu trưởng Tưởng nhíu mày, thấp giọng nói:
"Hồ nháo, nói với học sinh những chuyện này có ích gì, không cẩn trọng chút nào."
Tôn cục trưởng ngược lại thản nhiên phất tay: "Cũng là người trẻ tuổi cả, chúng ta đóng cửa nói đùa một chút, không ảnh hưởng đến đại cục."
Trần Kỳ nói xong, đám học sinh phía dưới cười ồ lên, sau đó tiếp tục hào hứng nói:
"Cuộc đời, cuối cùng sẽ luôn trêu đùa chúng ta đủ kiểu, ta cho rằng sau khi tốt nghiệp sẽ được vào bệnh viện Nhân dân, ai ngờ lại bị điều đến Trung tâm Y tế cơ sở; Ta cho rằng đến Trung tâm Y tế thì cuộc đời coi như xong, ai ngờ lại làm nên sự nghiệp.
Ta vừa đến Hoàng Đàn báo danh, từ bến xe ngồi xe đường dài, ngồi ròng rã 4 tiếng mới tới nơi, dọc đường toàn là đường núi quanh co, ô tô càng chạy càng heo hút, trong lòng ta càng thêm lạnh lẽo, đúng là một khúc 'Dương quan biệt ly', tiếng đứt ruột ai oán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT