Thiên Hồi khẽ gật đầu: "Vâng."
Lúc này hai người đứng gần nhau, cậu khẽ hít hít mũi, một lần nữa ngửi thấy mùi hương từ cơ thể Nam Đình Cận, vẻ mặt chắc chắn.
Có lẽ diện mạo và giọng nói có thể giống nhau, giống như những cây cỏ hay zombie trông na ná nhau, nhưng mùi hương thì luôn độc nhất vô nhị.
Chỉ có điều vì Nam Đình Cận vừa giết nhiều zombie nên mùi hương có hơi pha lẫn tạp chất.
Nam Đình Cận vẫn không có biểu cảm gì trên mặt, anh đứng thẳng người, cụp mắt nhìn về phía này.
Thiên Hồi thấy anh như vậy, vẻ mặt càng thêm đau lòng: "Anh thật sự không nhớ rồi..."
Cậu không hiểu nổi, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa nếu Nam Đình Cận không nhớ cậu nữa, vậy liệu cây hoa ăn thịt có quên cậu không?
Thiên Hồi cúi đầu, bóng mi run rẩy nhẹ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play