“Nhớ đến mức nào?”
Thiên Hồi cố gắng suy nghĩ, ấp úng nói: “Chính là… đặc biệt, đặc biệt rất nhớ.”
Cậu cạn lời, không thể hình dung được nhiều hơn, tóm lại chính là rất nhớ.
Nam Đình Cận dường như không hài lòng với câu trả lời này, đáy mắt trầm xuống vài phần, lại không nói gì nữa.
Anh ngồi bên cạnh gốc cây, lưng quay về phía ánh mặt trời, trông có vẻ hơi lạnh lùng.
Nhiệt độ cơ thể của anh lại cao hơn Thiên Hồi rất nhiều, vòng tay và lòng bàn tay không ngừng truyền đến hơi nóng, ẩn hiện lộ ra hơi thở nguy hiểm đang tiềm phục.
Thiên Hồi bỗng dưng căng thẳng, rụt rè đẩy anh một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT