Mỗi ngày Tần Ngộ tới Hàn Lâm Viện làm việc, sau đó tan làm thì tới phủ tướng quân dạy Hoắc Anh. Ngày tháng trôi qua vừa sung túc vừa nhanh chóng, chớp mắt đã tới cuối năm.
Lúc này Hàn Lâm Viện náo nhiệt hơn nhiều. Lúc nhàn rỗi mọi người đều thảo luận năm nay ăn tết thế nào.
Người nào ở kinh thành thì không có nhiều phiền não. Năm vừa rồi ăn tết thế nào thì năm nay vẫn thế thôi. Nhưng người ở nơi khác tới đây, đặc biệt là những người ở cách xa kinh thành thì cực kỳ buồn rầu. Một vị thứ cát sĩ mang vẻ mặt đưa đám, “Quê của ta cách kinh thành ngàn dặm, đừng nói lộ phí tốn kém, ngay cả thời gian cũng không đủ.”
Những người khác không nhịn được lộ ra đồng tình và an ủi vài câu.
Vị thứ cát sĩ kia cũng khó chịu trong lòng, lúc này được an ủi nên nói nhiều hơn, “Đã lâu ta chưa gặp cha mẹ, chẳng biết con ta có nhớ ta hay không. Lần trước ta rời đi nó mới mấy tháng.”
Những người khác nghe được hai câu trước còn định nói có đứa con nào không nhớ cha mình, nhưng nghe thấy câu cuối thì lập tức nghẹn họng.
Thằng nhãi mới mấy tháng thì trông mong gì!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play