Lần này Tần Ngộ trở về không bao lâu thì nhận được thư Thích Lan gửi tới. Đối phương nói có chút chuyện xảy ra nên hắn không về được, cậu cũng đừng nhớ mong.
Tần Ngộ thoáng yên tâm và tạm quên việc này sau đó tập trung vào việc học.
Tô tú tài trở về và rất vui vẻ. Hắn nói với Tần Ngộ: “Lần trước ta thấy huynh mua quà cho người nhà nên ta cũng ra cửa mua mấy món trang sức thịnh hành ở phủ thành cho mẹ và một vò rượu mơ cho cha. Bọn họ rất vui vẻ.”
Rượu mơ ở phủ thành làm từ mơ phấn nên chẳng những hương vị tốt hơn mà màu sắc cũng đẹp, uống vào lại không bị say.
Hắn khoe khoang ngọc bội bên hông của mình: “Huynh xem, đây là cha đưa cho ta vào trưa hôm đó. Trước đây ta muốn nhưng ông ấy chẳng cho. Mẹ còn trộm đưa cho ta không ít vốn riêng, để ta ở phủ thành thoải mái một chút, không cần khắt khe bản thân.” Hắn nói mãi, đề tài nhảy rõ nhanh, không bao lâu sau lại tới chuyện của chính hắn. Lúc này đây hắn
hơi ngượng ngùng: “Mẹ chọn cho ta một vị cô nương, ta… ta chỉ liếc mắt một cái. Cha và anh cả rất vừa lòng.”
Tần Ngộ cười hỏi: “Huynh thì sao? Huynh có vừa lòng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play