“Màn Thầu ơi Màn Thầu, sao gần đây mày ăn ít thế?” Trương thị giúp nó tỉa lông và buồn rầu hỏi.
“Beeeeeeeee ~” Tiếng Màn Thầu cũng khàn đi nhiều. Lòng Trương thị càng thêm khó chịu, “Mày cũng già rồi.”
Bà sờ tai nó rồi nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy nó. Lúc ấy nhà họ tích cóp thật lâu mới đủ tiền để mua lừa.
“Lúc ấy mày còn nhỏ, ta vội vã chạy tới nhìn thấy mày khỏe mạnh thì mua luôn.”
“Beeeeeeee ——” Màn Thầu cọ cọ tay bà.
Ánh mắt Trương thị mềm mại: “Ai có ngờ sau này mày lại kiêu ngạo bướng bỉnh như thế!”
Màn Thầu như biết Trương thị đang nói nó nên bất mãn kêu. Trương thị dỗ dành: “Được rồi, không nói nữa, mày ngoan nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play