“…… Những kẻ được yêu mà không kiêu, kiêu mà có thể chịu bị giáng địa vị, giáng địa vị mà không oán hận, oán hận mà có thể tự khắc chế, hiếm lắm. Vả lại, đê tiện phương hại tôn quý,…” (Xuân Thu – Tả truyện)
Trong lớp Ất truyền đến tiếng giọng nói bình thản đầy nhịp điệu của Đàm tú tài, mỗi chữ đều rõ ràng.
Tần Ngộ cầm bút, vừa đọc nhẩm theo vừa ghép vần cho những chữ lạ. Đợi phu tử đọc xong một lần thì bắt đầu giảng giải ý nghĩa.
Thời gian cứ thế trôi đi, phu tử giảng bài xong thì để cho học trò tự ôn luyện. Bản thân ông đi kiểm tra từng người. Nội dung có thể nằm trong hai ngày gần nhất, cũng có thể là một tháng hoặc nửa năm trước.
Mỗi khi tới lúc này mọi người đều không nhịn được căng thẳng. Chân Triệu Cẩm Đường và Tần Hoài Minh còn run lên nhè nhẹ.
Tần Ngộ thở ra một hơi và lấy bình tĩnh. Trước khi phu tử đi tới cậu vẫn dựa theo tốc độ của mình để luyện tập.
Đàm tú tài đi đến bên cạnh Tần Hoài Minh và nhìn từ trên cao nói: “Thị tọa ư quân tử.”
Tần Hoài Minh chỉ thấy da đầu tê dại và run run đọc tiếp: “Thị tọa ư quân tử, quân tử vấn yên, chung tắc đối…” (Không được cắt lời người bề trên, không được nói chen ngang – Lễ Ký)
Cậu nhóc đáp rất ấp úng khiến sắc mặt Đàm tú tài ngày một trầm xuống. Những người khác không dám thở mạnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT