Trên đường phố náo nhiệt là người đến người đi. Ông chủ của cửa hàng trang sức nổi danh kinh thành tự tiễn một người đàn ông trung niên rời đi.
Chờ khách đi rồi, tiểu nhị mới khó hiểu hỏi: “Ông chủ, họ Tô kia chỉ là thương nhân nơi khác, sao ngài phải nể mặt thế?”
Ông chủ lạnh mặt mắng: “Ngươi thì biết cái gì? Chỉ nguyên việc hắn có quen biết tới Tần đại học sĩ cũng đủ để chúng ta phải nể mặt rồi. Thôi đi làm việc của ngươi đi.”
Lúc này Tô đại ca cũng thở ra một hơi và cảm thấy bầu trời thật xanh. Người hầu đi bên cạnh lập tức khen: “Vẫn là lão gia tinh mắt.”
Ý hắn nói tới việc năm đó Tô đại ca làm quen và giữ quan hệ tốt với Tần đại học sĩ từ khi đối phương còn chưa đỗ đạt.
Tô đại ca nghĩ đến cái này thì trên mặt cũng mang theo ý cười, “Vẫn là đại học sĩ tốt.”
Khế ước bán đậu phụ thối trong 20 năm mà họ ký trước kia đâu phải là hắn giúp Tần Ngộ, rõ ràng hắn giúp bản thân. Dựa vào phần khế ước này hắn mới có cớ qua lại với Tần phủ. Nếu không một thương nhân bình thường như hắn đâu có thể làm quen được với đại học sĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play