Trong phòng học, một người đàn ông có tuổi lạnh lùng quở trách, “Một vấn đề đơn giản như thế mà trò cũng không trả lời được chứng tỏ trò là kẻ ngu dốt.”
Tần Không hít một hơi thật sâu và rũ mắt.
Sau đó cậu đứng nghe giảng cả một tiết. Đợi phu tử đi rồi có một thiếu niên chừng 12, 13 tuổi đi tới châm chọc: “Con trai của Thám Hoa lang cũng đến thế mà thôi.”
Tần Không ngước mắt: “Cha ta không chỉ là Thám Hoa mà còn là tuần phủ Giang Nam.”
Tên kia nghe thấy thế thì nghẹn họng. Hắn còn muốn mỉa mai thêm câu gì đó nhưng vẫn phải kiêng kỵ. Cuối cùng hắn hừ mạnh một tiếng và bỏ đi.
Những người khác trong Quốc Tử Giám không làm khó dễ Tần Không nhưng cũng chẳng thân thiết gì. Bọn họ không dám bắt nạt quá đáng gì, bởi Tần Tùy Chi đâu có ở luôn tại Giang Nam và không trở lại nữa.
Tới giờ cơm trưa, Trương Cảnh tới tìm Tần Không và xúi giục: “Không ca nhi, viết thư cho cha ngươi và mách đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT