Càng gần cuối năm không khí càng thêm náo nhiệt. Mấy người đàn ông xoa xoa tay và ngồi xuống một quán ven đường hét to: “Cho năm bát canh cay, không cần thịt khô, còn những thứ khác đủ hết.”
“Có ngay.”
Cái gọi là canh cay chính là lẩu cay. Nhờ có vị hoàng đế khai quốc của Thành triều nên hiện tại bọn họ đã có ớt cay. Nhưng mọi người không biết cách nấu lẩu cay nên Tần Ngộ trực tiếp phái người đi dạy dân chúng.
Có người sợ hãi nước cốt lẩu quá quý nên không làm, nhưng cũng có người đua tranh một phen.
Đồ ăn trong canh cay có miến, khoai, đậu phụ, bí đao thái miếng, khoai tây thái miếng, váng đậu, trứng cút, lòng gà, tiết gà, tiết vịt, tiết lợn, gan, phổi và tim lợn, ruột già cùng với thịt khô.
Chỉ có vài người gọi thịt khô còn đa số người bình thường đều gọi ít lòng coi như có đồ ăn mặn. Một bát lớn như thế tốn 6 văn tiền, với người thường thì quả thực là một món xa xỉ.
Nếu không ăn lòng mà chỉ ăn chay thì 3 văn tiền. Dù sao trời lạnh thế này còn phải xử lý lòng lợn khiến tay đông lạnh, lại thêm phí tổn và công sức nên giá sẽ đắt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play