Nhị công tử nhà họ Ngôn thành thân nhưng Tần Ngộ bận quá vì thế chỉ vội vàng lộ mặt rồi rời đi. Ngôn Thư thì ở lại lâu hơn, tới buổi chiều tà mới về.
Nhiệt độ không khí chậm rãi tăng lên, các cô nương trong kinh thành đã thay váy mới. Hoắc Anh ngày càng cao và cứ mấy ngày lại tới nhà họ Tần chơi một lần.
Liễu Liễu và Không Không cũng đã lớn hơn. Hiện tại hai đứa đã có thể ngồi và bò. Điều này mang tới cho Ngôn Thư và Trương thị chút phiền não ngọt ngào. Hai đứa nhỏ bé bằng nắm cơm nhưng chỉ cần hơi không để ý là sẽ bò đi xa. Phát hiện người lớn tìm tới thế là tụi nhóc sẽ đắc ý cười khanh khách làm người ta dở khóc dở cười.
Hôm nay mặt trời không quá chói chang nên nhà họ trải chiếu trong sân, bên trên có đệm mềm để hai đứa nhỏ ngồi chơi. Bên cạnh có người lớn trông coi.
Hoắc Anh vừa tới là Không Không đã kêu a a sau đó dùng cả tứ chi để bò về phía đó. Hoắc Anh chạy nhanh tới xốc nách bế Không Không lên rồi ôm vào lòng hôn một cái.
Liễu Liễu ngồi ở trên đệm chỉ liếc một cái rồi lại tự chơi. Lúc này Hoắc Anh mới chào hỏi: “Sư nãi, sư nương.”
Trương thị cười tủm tỉm và vẫy tay với cậu sau đó lôi kéo Hoắc Anh ngồi xuống: “Sao hôm nay cháu tan học sớm thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play