Ngôn nhị cô nương đổi sắc mặt, cuối cùng vẫn cố gân cổ cãi: “Khánh lang…”
“Câm miệng!” Ngôn phu nhân quát, “Con đúng là không biết xấu hổ! Một vị quan gia tiểu thư như con lại thân mật gọi một người đàn ông khác như thế dù chưa có lời mai mối, chưa có lệnh của cha mẹ ư?” Ngôn phu nhân càng nói càng tức, lời lẽ cũng nặng nề hơn: “Từ nhỏ đến lớn cái gì tốt ta cũng cho con. Ta nuôi con như hòn ngọc trên tay không phải là để con lớn lên rồi mặc người ta giày xéo!”
“Cái này đâu phải giày xéo, mẫu thân còn chưa từng tiếp xúc với Khánh
…”
Ánh mắt sắc bén của Ngôn phu nhân liếc qua thế là Ngôn nhị cô nương đành phải sửa miệng: “Ngài còn chưa tiếp xúc với Chu công tử nên không biết. Chàng rất tài năng, hiện tại chàng mới 17 tuổi đã là cử nhân.”
Mười bảy tuổi đã là cử nhân thì quả thực có thể coi là thanh niên tài tuấn. Đây cũng là lý do Chu phu nhân dám vênh váo với người khác.
Ngôn phu nhân cười lạnh một tiếng: “Cử nhân? Đứng thứ hai đếm ngược từ dưới lên mà cũng đáng để khoe hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play