"Chính là cho phép người khác, nhiều người, rất nhiều người cùng chơi!"
Thẩm Từ đứng sững tại chỗ, khuôn mặt không lộ chút cảm xúc, nhưng bàn tay đang nắm lấy lan can lại siết chặt đến mức các đốt ngón tay trắng bệch, hơi ánh lên sắc xanh. Nếu nhìn kỹ hơn, có thể thấy cả bàn tay cậu đang khẽ run.
Giọng cậu khô khốc, im lặng hồi lâu mới bật ra được một câu:
"Thì ra là vậy."
Hóa ra những trò trên con thuyền này còn vượt xa sức tưởng tượng của cậu, còn đáng sợ hơn nhiều so với giới hạn mà cậu có thể chấp nhận.
Lâm Âm không dám nhìn thẳng vào cậu, cắn môi, nói như dồn hết dũng khí:
"Tôi biết anh không phải người trong giới này. Nhưng bây giờ anh đã ở trên con thuyền này, cách bờ mấy cây số, dù có muốn cũng không thoát được đâu. Nếu thực sự không muốn... thì đi cầu xin Tạ thiếu đi! Nhẹ nhàng năn nỉ vài câu, làm hắn vui vẻ một chút, có lẽ, có lẽ..."
Có lẽ cái gì?
Chính cô ta cũng không nói tiếp được nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT