Edit Ngọc Trúc
Các thú nhân không hiểu mấy chuyện gì mà “mẫu” hay “không mẫu”, nhưng bọn hắn biết, ngoài mảnh đất trước mắt này ra, những nơi khác cũng có thể canh tác được. Rất rộng là được rồi.
Báo Thanh cũng bị cảnh tượng làm cho kinh sợ. Hắn cõng lão tộc trưởng đi dọc theo bờ đất, móng vuốt áp sát xuống đất, chỉ cần đè nhẹ là đất tơi xốp không thôi.
“Tộc trưởng, chúng ta không có đến sai chỗ.”
Ánh mắt của cốt tộc trưởng đã vẩn đục, nhưng hắn vẫn nghiêng người, cố nhìn rõ những mầm non trong đất. Nhỏ hơn cả ngón út, nhưng sức sống tràn đầy, chỉ nhìn thôi cũng biết đã được chăm sóc rất tốt.
Khuôn mặt già nua sần sùi như vỏ cây của hắn hiện lên nụ cười. Một nụ cười tùy ý, thoải mái, nơi khóe mắt còn ngân ngấn lệ.
Bọn báo thú nhân giật mình, Thu Lam cũng vội vàng chạy tới đỡ lấy cốt tộc trưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play