Edit Ngọc Trúc
Mậu tộc trưởng trong lòng thầm vui mừng, nhưng khi nghĩ đến những thú nhân tàn tật trong bộ lạc mình, lại cảm thấy hơi nghẹn, khó mà mở miệng.
Hắn biết việc mang theo những thú nhân bị thương đến đại bộ lạc nghe cứ như chuyện đùa giữa ban ngày, nhưng vẫn muốn thử hỏi xem sao.
Ai ngờ Nhai lại không hề để tâm, rất thoải mái nói:
“Không có chân thì vẫn còn tay, có thể tự lo sinh hoạt, học mấy việc thủ công là được rồi. Muốn mang theo thì cứ mang.”
Trước kia ở trên đảo, mặc kệ là bị thương hay yếu bệnh, chỉ cần còn thở là còn có thể sống tiếp.
Thú nhân cho dù chỉ có thể bò, thì cũng có thể bò ra ngoài đào ít sò hến đá ngầm mà ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT