Nguyễn Tĩnh Y ngủ một giấc, hôm sau tỉnh dậy, tâm trạng cũng bình tĩnh hơn nhiều.
Tâm ý của Đoạn Chuẩn thực sự khiến nàng hôm qua có chút bối rối. Trong lúc hoảng loạn, nàng thậm chí còn nảy sinh ý định bỏ trốn. May mà Đoạn Chuẩn đã hứa sẽ không làm khó nàng, nhờ vậy, nàng cũng dần dần yên lòng.
Tuy nhiên, nói là yên tâm thì cũng chưa hẳn. Nàng biết Đoạn Chuẩn có tình ý với mình nhưng bản thân nàng lại chưa thể nhìn thấu lòng mình. Người ngoài thì sáng suốt, chỉ có người trong cuộc là mù mờ. Cái khó đoán nhất, lại chính là chính nàng.
Kiếp trước, nàng từng chịu tổn thương vì Đoạn Tề Ngạn, kiếp này vốn dĩ không muốn tái giá với ai nữa. Nàng luôn cảm thấy bản thân chẳng khác gì một cây nến đã cháy đến tận cùng, chẳng còn chút hơi ấm nào sót lại, chỉ có thể hóa thành một nhúm tro tàn bên ngọn đèn.
Thế nhưng, Đoạn Chuẩn lại cố tình mang ánh sáng đến, khiến nàng một lần nữa cảm nhận được hơi ấm. Giờ phút này, nàng cũng không biết nên đối mặt với hắn thế nào.
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng chỉ có thể để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, đi một bước, tính một bước.
Đêm qua náo loạn một hồi, Chi Lan hiển nhiên là không ngủ ngon, dưới mắt xuất hiện quầng thâm, nhìn Nguyễn Tĩnh Y với vẻ mặt đầy lo lắng. Thấy vậy, Nguyễn Tĩnh Y hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play