Vu Tiểu Quân lặng lẽ từ ngoài cửa bước vào, nhìn người phụ nữ vẻ mặt dữ tợn trên giường bệnh.
Tào Xuân Lệ thấy cậu nhóc như thấy được cứu tinh, vội vàng nói: “Tiểu Quân, mẹ là mẹ con, con không thể thấy chết mà không cứu mẹ được! Trước đây mẹ từng nhảy xuống sông giữa trời đông giá để cứu con mà! Con định nhìn bố kiện mẹ, để mẹ vào tù sao? Con không có hiếu! Đồ vong ân phụ nghĩa!”
“Mẹ, sao mẹ lại lừa con?”
Cô ta nghẹn họng, hơi chột dạ, nhưng sau đó lại ngang nhiên nói: “Mẹ là mẹ con, sao gọi là lừa được? Con với bố thì ăn ngon mặc đẹp, còn mẹ chịu khổ chịu tội bên ngoài con cũng mặc kệ không đoái hoài đúng không?”
Cô ta đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi.
Tào Xuân Lệ cứ gào thét mắng nhiếc trong phòng bệnh.
“... Tại chúng mày hết, Vu Thanh Sơn khôn ranh chết đi được, không chịu tái hôn với tao là sợ tao chia tài sản. Nếu không phải vì anh ta có tiền thì mày tưởng tao sẽ nhảy xuống sông cứu mày giữa trời đông như thế sao? Tiền đó là của tao, sao phải chia cho người khác?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play