“Điều kiện của người ta cũng không tệ, bỏ qua người này thì tìm ai? Nếu thật sự để Điền Vệ Tinh cưới một cô gái trong thôn, bà ấy lại ghét bỏ hơn. Cháu đoán rằng bây giờ trong lòng mẹ cháu đang vui sướng lắm, chỉ nói ngoài miệng thôi.”
Bà cụ Tôn thấy cũng đúng: “Mẹ cháu quả là có phúc.”
Bà ấy cũng không để tâm đến lời tố khổ của Lý Phượng Anh nữa.
Điền Ninh cúp điện thoại, suy nghĩ nên đưa quà mừng tân hôn gì cho họ. Cô chọn tới chọn lui vẫn quyết định để khi nào em dâu tương lai đến tỉnh cô sẽ để cô ấy tự mình chọn. Sau khi họ kết hôn, cô sẽ đưa bao lì xì lớn, họ thích cái gì thì tự mình mua đi.
Hôn sự của Điền Vệ Tinh cứ như vậy quyết định, ngày lành vào tháng chạp cuối năm. Điền Ninh không quan tâm chuyện này nữa, cô chuyên tâm ở bên cạnh Hạ Tranh an phận ở nhà một thời gian.
Hai mẹ con mỗi ngày đọc sách vẽ tranh nghiên cứu ăn uống, cô còn đi tìm thợ may quen thuộc làm trang phục cho mẹ con. Một lớn một nhỏ mặc váy giống nhau đứng ở trước gương đều xinh đẹp.
“Mẹ, chúng ta để bà cố và bà nội xem váy mới nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT