Chữ viết trên giấy cố tình che giấu, Vu Thanh Sơn hơi quen mắt, nhưng mà không dám xác định thật sự do con trai cả viết, huống chi nội dung trên tờ giấy đủ thấy ý đồ xấu xa.
“Sao anh lại chắc chắn là con nhà tôi viết?”
“Gần đây phụ huynh có ý định tặng quà cho vợ tôi đã đến nhà tôi hai lần. Lần đầu tiên tới thì chúng tôi không có ở nhà, chị ta mất công đi về, sau đó phòng làm việc của hiệu trưởng đã có đơn khiếu nại này. Chiều hôm qua chị ta lại tới, mà con trai anh thì ở phía sau chị ta, đúng lúc bị tôi nhìn thấy. Anh Vu cảm thấy là trùng hợp sao? Hay là nói anh mua nhà ở khu dân cư chúng tôi?”
Vu Thanh Sơn cầm tờ giấy bản mong mỏng này siết chặt tay. Chiều hôm qua anh ta cố ý về nhà sớm, chuẩn bị đưa con xuống tiệm ăn, Vu Tiểu Quân là người cuối cùng trở về.
“Nhưng điều này cũng không thể chứng minh là nó...”
Anh ta không thể không bênh vực con trai mình.
Hạ Đông Thăng thu lại nụ cười lịch sự đó: “Là không thể chứng minh gì cả, nhưng mà con trai anh có hiềm nghi rất lớn. Hồi lớp tám thì giận dỗi trong lớp vợ tôi, huống chi nếu như không phải là nó, chiều hôm qua nó thấy tôi cũng sẽ không hốt hoảng như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play