Lãnh Nhược Quân thì vừa hận vừa giận, khi nhìn Hạ Đông Thăng thì vẻ mặt tha thiết.
Hạ Hoàn An vô cùng xấu hổ: “Đông Thăng, đều do bố mẹ không cẩn thận. Nếu như trước đây bố nghe lời của mẹ con, cẩn thận đi điều tra chuyện này, cũng sẽ không để con chịu khổ ở bên ngoài nhiều năm như vậy.”
“Đông Thăng...”
Hạ Đông Thăng làm một động tác dừng lại: “Xin lỗi, chuyện này còn cần chứng cứ. Bây giờ chỉ là lời nói một bên của hai người họ, chúng tôi không ngờ tới tình cảnh hôm nay, những chuyện khác để sau này nói.”
Hôm qua nghe Phạm Thu Quý nói thân thế của anh có thể tồn tại điểm đáng ngờ, anh không phải con trai của Hạ Minh Huy, cha mẹ ruột không biết ở đâu, trong đáy lòng anh cũng không phải vô cùng trông đợi tìm được họ. Bây giờ đột nhiên xuất hiện nhân vật cha mẹ hư hư thực thực, anh chỉ có kinh ngạc chứ không vui mừng.
Lãnh Nhược Quân hơi đau lòng: “Nhưng mà...”
Trước đây sinh hai đứa con, Hạ Đông Thăng lại giống Hạ Hoàn An lúc còn trẻ, làm sao có thể không phải con trai của bà ấy chứ? Vừa rồi bà ấy bị Chúc Lị lôi kéo cảm xúc cho rằng đứa bé thật sự lạc mất rồi, đó là bởi vì bà ấy không có chứng cứ chứng minh anh là con của bà ấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play