Điền Ninh cầm muỗng khuấy: “Cậu rất cẩn thận, cũng rất ngông cuồng, cho rằng nơi nào cũng là thiên hạ của cậu.”
Tiết Lâm nhìn bát canh đó, không ngừng lắc đầu: “Điền Ninh, cậu đừng làm càn, nếu tôi xảy ra chuyện, mẹ tôi sẽ không tha cho cậu!”
“Mấy ngày nay mẹ cậu đều không về nhà, vội cái gì chứ?”
Điền Ninh rũ mắt nhìn bát canh dạ dày chỉ còn lại nửa non đã được lựa ra thức ăn kèm, cười nhạt nói: “Canh này được mang đi xa như vậy, nguội rồi, cũng không có thời gian làm nóng cho cậu. Cậu ráng uống, với cả bát này để mèo liếm rồi, đừng chê, dù sao cũng là cậu tự điều chế ra mà.”
“Đừng, Điền Ninh, cậu sẽ hối hận… ưm…”
Điền Ninh hung hăng nắm quai hàm của cô ả đổ canh dạ dày vào. Tiết Lâm không thể hoạt động, chỉ có thể uống canh dạ dày. Bát canh lạnh buốt trực tiếp rót vào trong dạ dày cô ả.
Lúc này Điền Ninh mới buông tay ra. Hạ Đông Thăng đưa cho cô một chiếc khăn lông sạch lau tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT