Mùng một năm mới vừa về nông thôn, Điền Ninh bế cô bé mập bắt đầu vơ vét của cải. Bà cố ông cố còn có ông cậu đều phải cho tiền mừng tuổi, còn có chú bác thân thích của nhà họ Tôn cũng cho, đương nhiên Điền Ninh cũng hay cho người khác tiền mừng tuổi. Nhưng cô bé mập hình như rất vui vẻ, không ngừng nhìn yếm của quần áo mới của mình, nhìn thấy người lạ cũng rất tò mò.
Bà cụ Tôn đã có khoảng thời gian không thấy cô bế, bế rất lâu không buông tay: “Hi Hi còn nhớ bà cố không?”
Hi Hi không trả lời, nhưng rất nể mặt, không khóc không làm khó, mặc cho mọi người bế.
Trương Mẫn được một đứa con trai, rất thích cô bé thơm tho mềm mại, cũng đợi để bế. Cho nên sau khi về nhà Điền Ninh và Hạ Đông Thăng được giải phóng trong thời gian ngắn, không tới lúc bú sữa mẹ thì đều có người tranh bế Hạ Tranh.
Tôn Tiểu Cương rất tò mò với bé gái, cũng không chạy ra ngoài đốt pháp chơi nữa, chỉ cẩn thận chọc gò má của Hạ Tranh: “Gọi anh trai.”
Trương Mẫn vội vàng uốn nắn: “Không phải gọi anh trai, con bé nên gọi con là cậu họ. Con và Đông Thăng là anh em họ hiểu không?”
Tôn Tiểu Cương “á” một tiếng: “Vai vế của con lớn vậy sao? Có phải con cần cho con bé tiền mừng tuổi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT