Lý Phượng Anh làm sao nghe không ra, bà ta chỉ có thể gật đầu.
Đối với bà ta mà nói thì làm sớm hay muộn cũng chả khác gì nhau cả, nhưng mà làm ở trong thành phố thì sẽ tốt hơn. Nếu mà làm ở nông thôn chắc chắn không kịp, nói không chừng có thể đến thành phố...
Lý Phượng Anh nảy ra ý kiến, hỏi tiếp: “Đúng rồi, bây giờ Ninh Ninh đang nghỉ hè, vậy đến lúc khai giảng vẫn để chị dâu Dương chăm sóc à? Bọn con đi làm hết, nếu không đưa đứa trẻ về cũng được. Nhà mẹ có nhiều trẻ con, chăm sóc bao nhiêu đứa cũng được.”
Hạ Đông Thăng lắc đầu: “Mẹ và bà ngoại lớn tuổi rồi, Hi Hi không thể làm phiền hai người được. Hơn nữa bọn con cũng không nỡ đưa Hi Hi về, để bảo mẫu chăm sóc đi. May mà nhà cách trường học rất gần, con và Ninh Ninh có thể về nhà một lát.”
“Vậy để cho người ta chăm sóc sẽ không đánh, còn phí tiền nữa. Không phải trẻ con ở nhà nào cũng như vậy sao...”
Lý Phượng Anh cân nhắc, bà ta đưa đứa bé về nuôi, mỗi tháng cô phải trả chút tiền. Bà ta từ từ chữa lành quan hệ với Điền Ninh, cô sẽ biết ai đối tốt với cô.
Hạ Đông Thăng vẫn lắc đầu: “Chúng con có thể trả tiền, Hi Hi không thể về được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play