Ở nhà ăn, chỗ nào có giáo viên thì học sinh sẽ tự động ngồi xa ra, không dám lại gần. Sau khi ăn xong, mấy giáo viên ra ngoài, tình cờ thấy cặp song sinh đang chơi đùa trước cửa nhà ăn. Cô Lãnh hắng giọng, cặp song sinh lập tức tách khỏi mấy bạn khác. Điền Ninh tùy ý nhìn sang, nhận ra một gương mặt quen thuộc, cô vô thức nhìn lại lần nữa, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của cậu nhóc.
Điền Ninh nhanh chóng nhớ ra tên cậu nhóc, là Vu Tiểu Quân, con trai cả của Vu Thanh Sơn, là cậu nhóc dường như có ác cảm với cô.
Hiển nhiên Vu Tiểu Quân cũng nhận ra cô, hơn nữa không giỏi che giấu cảm xúc, vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt. Sau đó, cậu nhóc gượng gạo quay đầu nhìn đi chỗ khác. Cặp song sinh và một bạn khác kéo cậu nhóc sang bên kia chơi.
“Đó là học sinh lớp nào vậy?”
Đồng nghiệp Dương Ngọc thuận miệng đáp: “Lớp chúng tôi, lớp 7A4 và 7A5 ngồi cạnh nhau, mấy đứa nhóc này thường chơi cùng nhau.”
Điền Ninh tính toán lại, khi cô dạy toán ở trường tiểu học trong thôn, Vu Tiểu Quân học lớp dự bị. Năm nay cậu nhóc vừa hay vào cấp hai, may mà không được chia chung lớp, cũng tránh được phiền phức.
Chuyện nhỏ này vẫn chưa ảnh hưởng gì, Điền Ninh vẫn đi dạy như bình thường, khi tan làm, cô ghé mua đồ ăn về nấu. Thường thì chưa kịp nấu thì Hạ Đông Thăng đã về, anh là ông chủ, nên giờ giấc làm việc còn thoải mái hơn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT