Điền Ninh bưng bát đưa sang.
Bà cụ Tôn rất vui mừng, nói liến thoắng: “Mẹ cháu cũng khách sáo quá rồi, chẳng qua răng bà không tốt không thích ăn thịt. Đông Thăng với ông ngoại nó đều đang bận việc ở nhà mới, vừa lúc bà nấu cơm xong rồi, Ninh Ninh đi đưa cơm cho hai người họ với bà nhé?”
Điền Ninh biết bà cụ đang tạo cơ hội cho hai người họ ở chung, đương nhiên sẽ đồng ý. Cô xách lấy đồ ăn bà ấy đã nấu, lại bị bà ấy nhét cho một túi kẹo sữa, khóa cửa lại rồi cùng nhau đi về phía nhà mới.
Nhà cũ nhà họ Tôn đã có phần cũ, ba gian phòng chính và ba gian sương phòng, ba người lớn cộng với Hạ Đông Thăng ở chung một chỗ không tính chật cũng không tính rộng, mà lúc anh và Điền Ninh đính hôn không nhắc đến nhà mới là vì hai người chưa vội kết hôn. Nhưng anh cứ ở mãi nhà họ Tôn cũng không phải chuyện hay, phải có một mảnh đất ổn định sinh sống, sau này kết hôn chưa chắc họ cũng sẽ ở trong thôn, tương lai cho hai ông bà ở là vừa đẹp, thỉnh thoảng trở về nơi đây danh chính ngôn thuận nên tòa nhà này là một bước ngoặt.
“Đông Thăng đã nói với cháu dự định của nó về căn nhà này rồi đúng không? Nó là một đứa nhỏ hiếu thuận, ai đối xử tốt với nó nó cũng ghi tạc trong lòng, đối với người nhà thì thà rằng nó chịu thiệt cũng sẽ không bạc đãi cháu.”
Mọi lúc mọi nơi bà cụ đều không quên nói tốt cho cháu ngoại.
Điền Ninh cười “ngượng ngùng”: “Đối với người khác không tệ thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT