Hạ Đông Thăng nắm chặt tay cô, Điền Ninh không nhịn được nhíu mày oán giận: “Anh trai à, lực tay anh lớn quá.”
“Anh không cố ý, chỉ là... rất vui thôi.”
CÔ nhếch môi, có phần đắc ý: “Vậy anh cứ vui đi.”
Lời hai người nói chẳng có nghĩa gì, nhưng tâm trạng lại vui đến lạ, ngắm trăng và sao với người mình thích là chuyện đầu tiên họ làm trong đời, dù làm gì cũng cảm thấy vui.
Hạ Đông Thăng nghiêng đầu nhìn cô, nhờ ánh trăng đêm nay, không cần bật đèn pin cũng có thể nhìn thấy sườn mặt đọng nụ cười đang ngước nhìn lên bầu trời của cô, dịu dàng xinh đẹp lại có vài phần hoạt bát, trái tim anh mềm nhũn, cứ thế ngây ngốc nhìn cô.
Điền Ninh cảm nhận được gì đó, quay đầu lại đón lấy ánh mắt anh.
Ánh trăng mông lung như lụa mỏng, đến cả khuôn mặt anh cũng có vẻ nhu hòa hơn rất nhiều. Hai người nhìn nhau chẳng biết bao lâu, cô bỗng chốc hoàn hồn nhìn sang bên khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT