Hạ Đông Thăng vừa đánh người, thở hổn hển liên tục gật đầu, chợt nhớ tới chuyện gì mà nghiêng đầu hỏi: “Cô giáo Điền, cô có mất thứ gì không?”
Điền Ninh theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng thấy anh nháy mắt trái với cô, nhanh đến mức khiến người ta không thấy rõ, chốc lát dừng lại không trả lời.
Mẹ học sinh của cô thấy Điền Ninh ngẩn ra thì vội vàng nói: “Có phải cô giáo Điền bị dọa rồi không? Trời ơi, tôi đi bưng bát trà nóng cho cô nhé? Bình thường trong thôn chúng ta đều không có trộm cắp, hai tên này thật sự là bại hoại!”
Hạ Đông Thăng vuốt ống tay áo, tay phải nắm cổ tay trái vội vàng dừng lại. Anh xoay người quan sát Tào Phúc Nguyên, sau đó cau mày nhanh chóng khom người nhặt một món đồ trên mặt đất sau chân Tào Phúc Nguyên. Người cầm đèn pin vội vàng chiếu sang, anh nâng tay lên, đồ nhặt lên chính là một chiếc đồng hồ đeo tay kiểu nữ.
“Cái này...”
Ngực Điền Ninh đập bịch bịch, hoang mang sờ cổ tay trống không, kích động nói: “Đó là đồng hồ của tôi, tôi tan làm mới đeo lên, là một chiếc đồng hồ hoa mai!”
Hạ Đông Thăng cong môi, nghiêm túc mượn ánh sáng của đèn pin quan sát một lượt: “Đúng là đồng hồ hoa mai, chắc người này cướp đồ xong cầm không chắc nên rơi xuống đất, thật là to gan!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play