Tây Virginia.

Nơi này mang đến cho Tô Viễn cảm giác đầu tiên là hoang vu,

ngoài ra còn lại chỉ là cô tịch.

Ở nước ngoài, rất nhiều nơi đều như thế này, ra khỏi các thành

phố lớn thì cảnh sắc cơ bản đều là hoang vu, hiếm có người ở lại,

mà người nước ngoài vốn trời sinh có tinh thần truy câu kích

thích, dũng cảm khám phá những điều chưa biết, nổi tiếng với

việc nhân khẩu thưa thớt.

Thêm vào đó, hiện tại sự kiện linh dị liên tiếp xảy ra, tự nhiên

cũng càng ít người hơn.

Nói thật, nếu một ngày nào đó vì một sự kiện linh dị khủng khiếp

dẫn đến nhân khẩu tuyệt diệt, Tô Viễn cũng không cảm thấy kỳ

quái.

Có lẽ cũng chính vì cân nhắc đến phương diện này, tổ chức Quốc

Vương kia mới có kế hoạch "họa thủy đông dẫn", chuẩn bị đem

một số sự kiện linh dị không thể giải quyết nổi, có thể gây nguy

hại cực lớn hướng về trong nước, dùng cách này để bảo vệ lãnh

thổ và nhân khẩu của mình.

Tâm tư thật sự không thể không gọi là ác độc.

Nhưng cũng chẳng sao, đến lúc đó cũng là lúc người ngự quỷ

giao chiến, các thân thông hiện ra, xem thử ai là người có nắm

đấm cứng rắn hơn.

Từ Quỷ Vực đi ra, Tô Viễn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thời tiết

âm u mờ mịt, còn lác đác vài cơn mưa, thời gian nơi này ngược

với trong nước, trong nước thuộc về buổi sáng, còn nơi này mới

vừa bước vào đêm.

Giờ phút này, dựa theo thư mời chỉ dẫn, Tô Viễn xuất hiện ở một

đoạn đường cao tốc nước ngoài, trên con đường này không thiếu

xe qua lại, có rất nhiều xe hàng lớn đang gào thét chạy qua.

Khi hắn còn đang nghi hoặc vì sao lại xuất hiện ở đây, bất chợt

phát hiện bên cạnh một vách đá, có một bé gái đang đứng sừng

sững ở rìa biên giới, ánh mắt đờ đẫn nhìn xuống vách núi bên

dưới.

Cách đó không xa, có một phụ nữ nước ngoài vô cùng hoảng loạn

đang chạy vê phía này, dường như sợ cô bé sẽ rơi xuống.

Đồng thời trong miệng còn đang lớn tiếng gọi tên cô bé.

'Sharon, Sharon! Không được! Bảo bối, nhanh đến chỗ mẹ!"

Với trình độ ngoại ngữ thô thiển của Tô Viễn, hắn cũng có thể

nghe rõ người phụ nữ nói gì.

Hơn nữa, thời gian gần đây, hắn đã vận dụng một loại linh dị nào

đó để tự sửa đổi, khiến khả năng ngôn ngữ của mình đạt đến

trình độ có thể giao tiếp với người nước ngoài. Mắt thấy cô bé sắp

rơi xuống, người phụ nữ cuối cùng đã đến gần và ôm chặt cô bé

vào lòng, trong miệng không ngừng an ủi:

"Không sao đâu, bảo bối, không sao đâu.

Nhìn đến đây, Tô Viễn thờ ơ, chỉ có ánh mắt thoáng hiện một tia

khác biệt, sắc mặt như có điều suy nghĩ.

Sharon.

Tên này là trùng hợp sao?

Hay là có ý gì khác?

Nghĩ như vậy, một đôi Quỷ Nhãn trắng bệch khiếp người lặng yên

hiện ra trong hốc mắt, nhưng khi Quỷ Nhãn chiếu vào người cô

bé này, ngay lập tức đã gây nên một phản ứng nào đó.

Ánh mắt trong chớp mắt này bắt đầu vặn vẹo.

Một cái thân ảnh lệ quỷ kinh khủng trùng điệp với thân ảnh của

cô bé, như thể hòa vào nhau.

Là Alessa.

Đồng thời khi Tô Viễn nhìn chăm chú vào cô bé, Alessa dường

như cũng phát hiện ra hắn, giờ phút này chậm rãi quay đầu lại.

Trong chốc lát, linh dị mà Tô Viễn dùng để che giấu thân mình

liên biến mất.

Một luông lực lượng linh dị đáng sợ gây nên quấy nhiễu, khiến

cho linh dị ẩn thân của hắn biến mất, đồng thời cũng làm Quỷ

Nhãn mất tác dụng.

Chỉ trong giây lát, cô bé liên trở vê dáng vẻ ban đầu, không còn

có thể nhìn thấy rõ nữa.

Như một đám sương mù bao phủ.

"Quấy nhiễu được ánh mắt của Quỷ Nhãn, lệ quỷ Alessa quả

nhiên không đơn giản."

Tô Viễn thần sắc hơi biến đổi.

Ban đầu hắn nghĩ đây chỉ là một hành động thuận lợi, nhưng giờ

xem ra, Alessa cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng.

Mà lúc này, cũng có một nam nhân đang băng qua con đường

cao tốc đây nguy hiểm, vội vàng chạy tới.

Có vẻ đó chính là chồng của người phụ nữ kia.

Nam nhân một tay ôm chặt lấy cô bé và người phụ nữ, trên mặt

thân sắc mới phần nào hòa hoãn lại.

Thế là hai người lớn bắt đầu không ngừng an ủi cô bé, tình huống

này kéo dài một lúc lâu mới kết thúc.

Nhưng khi bọn họ vừa trấn an xong, chuẩn bị mang cô bé về nhà,

vừa ngẩng đầu lên thì liền thấy một người đàn ông đang đứng

không xa, chính là Tô Viễn với vẻ mặt không chút biểu tình.

Người phụ nữ có vài phân nhan sắc, khi nhìn thấy Tô Viễn, ánh

mắt lóe lên vẻ cảnh giác, vô thức co lại phía sau người đàn ông.

Giữa đêm khuya, một người không rõ lai lịch đứng từ xa nhìn

chằm chằm mình, chẳng ai thấy đó là điềm tốt.

Huống chi, ở nước ngoài không thiếu gì súng ống, khoảng thời

gian này nhiều nơi lại đang hỗn loạn, không trách được họ phải

cảnh giác.

Người đàn ông cũng chú ý tới sự hiện diện của Tô Viễn, lập tức

bảo vệ người phụ nữ và cô bé sau lưng, ánh mắt cảnh giác nhìn

hắn.

Tiên sinh, có chuyện gì không?” "Con của ngươi, có vấn đề, nó

không phải người."

Lúc này, bất kể là người đàn ông hay người phụ nữ đều biến sắc.

Điều này cũng rất bình thường, đổi lại là bất kỳ bậc cha mẹ nào,

khi phải đối diện với một người xa lạ xuất hiện trước mặt và nói

con mình không phải người, chắc chăn đều sẽ tức giận.

'Fuck ngươi, ngươi mới không phải người! Con gái ta chính ta biết

rõ nhất!"

Nghe lời Tô Viễn nói, người phụ nữ lập tức kích động, mở miệng

chửi mắng.

Rõ ràng cô rất yêu thương con gái mình, còn người đàn ông bên

cạnh vội vàng trấn an vợ mình, sau đó nhìn Tô Viễn với ánh mắt

đây địch ý.

"Tiên sinh, ta không biết ngươi đang nói gì, xin ngươi rời khỏi nơi

này, nếu không ta sẽ báo cảnh sát.

Trước lời nói đầy uy hiếp này, Tô Viễn vẫn không để ý, chỉ lạnh

nhạt nói:

"Con gái hai người có phải thường xuyên xuất hiện triệu chứng

mộng du, sau đó biến mất một cách kỳ lạ trong phòng, khiến hai

người phải tìm kiếm khắp nơi, và khi tìm được thì lại luôn miệng

gọi một cái tên 'Silent HilI2”

Những lời của Tô Viễn khiến trên mặt hai người lập tức hiện lên

vẻ kinh ngạc, rõ ràng họ đang bàng hoàng vì sao hắn có thể biết

được chuyện riêng tư của con gái mình.

Ngoài bệnh viện và bác sĩ có thể biết rõ triệu chứng của Sharon,

ngay cả hàng xóm xung quanh nhiều lắm cũng chỉ biết cô bé mắc

chứng mộng du mà thôi.

Vậy mà người xa lạ này, lại biết hết thảy mọi thứ?

Nghĩ đến đây, người phụ nữ từ phía sau người đàn ông bước ra,

dò hỏi:

"Ngươi... ngươi biết cái gì trước?

Tô Viễn nói: "Ta cũng không biết nhiều, chỉ biết sự dị thường trên

người con gái ngươi có lẽ liên quan đến sự kiện linh dị.

Sự kiện linh dị?

Nghe đến đây, sắc mặt người phụ nữ liền lạnh đi.

Phản ứng đầu tiên trong lòng cô là nghĩ rằng Tô Viễn đang lừa

gạt.

Mặc dù ở nước ngoài có nhiều sự kiện linh dị, nhưng chúng chủ

yếu xảy ra ở những thành phố lớn đông người, còn những nơi

hoang vu hẻo lánh như thế này thì tương đối ít.

Cho dù trên mạng có tin đồn và video, nhưng người tin thì ít, mà

người không tin thì nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play