Đây là đang hoan nghênh ta sao?”

Quỷ Nhãn âm lãnh liếc nhìn, ánh mắt quét qua, tất cả mọi người

cúi đầu, không ai dám đối mặt.

Đối với những người bình thường này mà nói, Tô Viễn thật sự rất

đáng sợ.

Cho dù trong số này, không ít người nắm giữ lượng lớn quyên lực

hoặc tài phú trong xã hội, nhưng trước mặt Tô Viễn, lại không

một ai không tỏ ra khiêm tốn.

Chính vì đứng ở vị trí đủ cao, mới có thể hiểu rõ sự đáng sợ của

tập thể người ngự quỷ, giao thiệp với loại người này, kỳ thực

không khác gì giao thiệp với lệ quỷ.

Khác biệt duy nhất là trong số người ngự quỷ, có người còn

tương đối lý trí, giữ được sự kiêm chế, sẽ không tùy tiện giết

người.

Nếu không thì họ cũng sẽ không dám đến đây.

Mục đích của những người này không khó đoán, đơn giản là ý

thức được sự thay đổi của thời đại, người ngự quỷ sẽ trở thành

tầng lớp trụ cột của toàn xã hội, nên đến đây bày tỏ thành ý mà

thôi.

Dù họ không sở hữu linh dị khủng bố như người ngự quỷ, nhưng

khứu giác về tương lai lại cực kỳ nhạy bén, điểm này mười người

ngự quỷ cũng không sánh bằng bất cứ ai có mặt ở đây.

Mà Tô Viễn với tư cách là nhân vật đứng đầu trong giới linh dị, dĩ

nhiên là đối tượng mà họ muốn lôi kéo.

Khi Tô Viễn xuất hiện, đám đông có chút xôn xao.

Hàng người đứng đầu tiên bị kéo ra phía sau, đồng thời lại có

người mới bị đẩy lên phía trước, mà những người bị đẩy lên hàng

đầu đều có một điểm chung: toàn bộ đều là mỹ nữ.

Những mỹ nữ này đến từ các quốc gia khác nhau, có người gợi

cảm nóng bỏng, có người thành thục quyến rũ, có người xinh đẹp

yêu kiều... Họ như đang tham gia cuộc thi sắc đẹp, đứng đó hào

phóng khoe ra thân hình, đồng thời trên tay còn câm một phong

thư, trên phong thư viết một dãy số, đại diện cho một khoản tiên

khổng lồ.

Rõ ràng, mỗi mỹ nữ đại diện cho một tập đoàn.

Trận chiến với Vương Quốc Tổ Chức kết thúc, kẻ thua cuộc đã

nằm xuống mồ, những nhân vật của các thế lực lớn đương nhiên

không thể chậm trễ đến mức không biết tin tức này.

Đến nay, những kẻ có tư cách lên tiếng trong giới linh dị chỉ có

vài người, mà Tô Viễn tuyệt đối là một trong số đó.

Ngay cả hắn cũng nhận được sự đãi ngộ này, thì những người

khác khỏi cần phải nói.

Đáng tiếc, dù là quyên thế, tài phú, hay mỹ nữ, đều không có sức

hấp dẫn gì với Tô Viễn.

Bởi vì đến trình độ của hắn, chỉ cân hắn ngoắc tay, những thứ

này đều sẽ có người tự mang đến.

Kể cả những tờ chi phiếu viết dãy số dài dằng dặc kia, cùng

những mỹ nữ câm phong thư, đều sẽ thuộc vê hắn.

Đáng tiếc, trở thành người ngự quỷ đã lâu, rất nhiều thứ người

thường theo đuổi, hắn đã sớm buông bỏ. Dưới ánh mắt mong

chờ của mọi người, Tô Viễn lắc đầu, sau đó bình tính đi vào khu

cư xá tong đám đông đang tránh đường.

Màn này khiến rất nhiều người thất vọng.

Bởi vì điêu này cho thấy Tô Viễn từ chối đầu tư của họ, đây

không phải là tin tốt đối với họ.

Nhìn Tô Viễn đi vào khu cư xá, cho đến khi khuất bóng, trong

đám đông mới có người bàn tán.

Tên này chính là nhân vật đứng đầu trong giới linh dị sao? Nhìn

qua rất bình thường, chẳng có gì đặc biệt.

Nhưng lời này nhanh chóng bị những người khác phản bác.

"Đừng nói bậy, đừng hại chết chúng ta.

Sự tồn tại này, từ khi trở thành người ngự quỷ đã khác với chúng

ta, chỉ cân hắn muốn, hắn có thể mãi như vậy, bề ngoài đối với

loại người này không còn quan trọng.

Hiện tại trong giới linh dị, hắn là một trong những người đứng

đầu, nếu có thể tạo chút quan hệ với hắn, tương lai dù có biến

đổi thế nào, trên đời này sẽ luôn có một chỗ cho ngươi."

"Đáng tiếc, không có cách nào khiến hắn tiếp nhận lời mời của

chúng ta.

Cũng có người thở dài đầy tiếc nuối vì Tô Viễn không tiếp nhận

bất kỳ thiện chí nào, chỉ là sự tiếc nuối này hoàn toàn xuất phát

từ việc bản thân không thể leo lên con tàu hướng tới tương lai.

"Hắn không tiếp nhận, nhưng chúng ta có thể tiếp cận từ hướng

khác, có lẽ tên này không có nhược điểm, nhưng người nhà của

hắn chắc chắn có."

Cũng có người định áp dụng phương pháp gián tiếp, nói ra những

lời này.

Nhưng vừa dứt lời, người đó lập tức phát hiện mình bị cô lập, tất

cả mọi người lảng tránh như tránh né ôn thần.

Thật đúng là ngu xuẩn, loại cấp bậc này tôn tại, ngươi cũng dám

động đến người nhà hắn, thật không sợ người ta liếc mắt một cái

trừng chết ngươi.

Cũng mặc kệ nói thế nào, đối với những người này mà nói, quan

trọng nhất vẫn là nghĩ cùng Tô Viễn kết nối quan hệ, nhưng mà

tiền tài và sắc đẹp đều không thể nào lay chuyển được, vậy cũng

chỉ có thể nghĩ đến những biện pháp khác.

Nếu như Tô Viễn là người ham mê vật chất tâm thường thì tốt

rồi, trực tiếp dùng mỹ nữ giao lưu kết hợp với tiền tài tấn công

liền tốt rồi, bởi vì đây là phương thức có chi phí thấp nhất, hồi

báo lớn nhất, nhưng là Tô Viễn không để mình bị lung lay.

Mà giờ khắc này, Tô Viễn lại là đã trở vê nhà. Vừa mở cửa ra, liên

thấy Thẩm Thiến đang mặc đồ ở nhà ngồi trong phòng khách,

ngoài ra, còn có Nhan Chân cùng một chút người ngự quỷ khác.

Tô Viễn cùng tổng bộ liên thủ đối kháng u linh thuyền chuyện này

tự nhiên là không thể gạt được bọn họ, đáng tiếc là, loại cấp bậc

linh dị đối kháng này căn bản không phải là thứ mà những người

ngự quỷ như họ có thể tham gia, như vậy điêu duy nhất có thể

làm, chỉ có thể là giữ gìn tốt hòa bình và an ninh của thành phố

Tân Hải, chờ đợi tin tức từ phía Đại Châu thành phố truyền đến.

Nhìn thấy Tô Viễn lúc này, trong mắt Thẩm Thiến lập tức có nước

mắt lưng tròng, đối với việc Tô Viễn an toàn trở vê nàng vừa vui

mừng lại xúc động, nỗi lo lắng trong lòng kia coi như biến mất.

"Thế nào? Chuyện đã giải quyết rồi sao?"

Lúc này Nhan Chân hỏi ra vấn đề mà tất cả mọi người muốn biết,

hiện tại bọn họ cùng Tô Viễn đứng trên một chiếc thuyền, tính cả

người nhà đều ở trên đó, hoàn toàn có thể nói là cùng vinh cùng

nhục, nếu như ngay cả Tô Viễn cũng thất bại, vậy bọn họ cũng

chỉ có thể suy xét biện pháp khác.

"Tạm thời coi như kết thúc, nhưng cũng không có triệt để kết

thúc. Tô Viễn bình tĩnh nói:

"Đi thông báo tất cả mọi người, nửa giờ sau đến chỗ ta họp."

Nói xong, liên đi lên lầu.

Thẩm Thiến vội vàng đuổi theo, tò mò hỏi:

"Là chuyện quan trọng gì? Rất khẩn cấp sao?"

"Không sai, chủ yếu là liên quan đến việc ứng đối với tình hình

bên trong, lân này linh dị vòng chết rất nhiều người, tổ chức

Quốc Vương nước ngoài cơ hồ bị hủy diệt, đội trưởng tổng bộ

cũng tổn thất nặng nề, nếu như không thể giải quyết vấn đề linh

dị của bản thân, đoán chừng có thể sống sót được không nhiều,

cho nên hiện tại tổng bộ đã không còn nhân lực để xử lý sự kiện

linh dị.

Cuộc sống yên ổn hòa bình sẽ sớm biến mất, thời đại linh dị sắp

đến, hơn nữa tốc độ sẽ rất nhanh.'

Nghiêm trọng như vậy?”

Nhan Chân nghe xong khẽ giật mình, lập tức mở to hai mắt lộ vẻ

không thể tin được.

Sẽ nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng, cho nên cần các ngươi

chuẩn bị sẵn sàng, ứng đối với nguy hiểm sắp đến."

Thời gian nửa tiếng trôi qua rất nhanh.

Khi Tô Viễn xuống tới, trong phòng khách đã tụ tập rất nhiều

người.

Không chỉ có người ngự quỷ của linh dị vòng, còn có một số nhân

viên quản lý trong công ty, Tô Viễn không thể nào ôm đồm hết

tất cả mọi chuyện, tất cả những việc có liên quan đến người bình

thường, tự nhiên là giao cho người bình thường giải quyết.

Nhưng mà những người có thể vào làm quản lý cấp cao trong

công ty hắn sáng lập, đều không phải là nhân vật tâm thường, dù

là không phải người ngự quỷ, cũng là những người tỉnh anh trong

loài người.

Chỉ là giờ phút này vẻ mặt của bọn họ đều rất khẩn trương, bởi vì

cuộc họp như vậy vẫn là lân đầu tiên.

Nhiều khi Tô Viễn đều rất thần bí, cho dù là quản lý cấp cao của

công ty, cũng không phải ai cũng có thể gặp hắn, người có cơ hội

tương đối nhiều, ngoài Thẩm Thiến ra, cơ bản đều là thành viên

tiểu đội người ngự quỷ phụ trách giữ gìn hòa bình của thành phố

Tân Hải.

Dù sao đó cũng là chuyện liên quan đến linh dị vòng, người bình

thường ngay cả tư cách biết đến cũng không có.

Nhưng mà lần này, tất cả mọi người đều đến đông đủ, cho nên

những cao quản không rõ lắm kia đều có vẻ mặt vô cùng khẩn

trương, không biết Tô Viễn sẽ nói gì, có người còn bứt rứt xoay

tới xoay lui, dường như ngay cả ghế cũng ngồi không yên.

Từ trên lâu đi xuống, Tô Viễn bình tĩnh nhìn lướt qua tất cả mọi

người, sau đó nói:

"Không cân khẩn trương, đây chỉ là một cuộc họp rất bình thường

mà thôi.

Lời nói thì như vậy, nhưng đại đa số người vẫn là không nói một

lời, vẫn có vẻ hơi khẩn trương nhìn chằm chằm Tô Viễn.

Lúc này, một người đàn ông trung niên lên tiếng:

"Tô tổng, không biết lần này ngài họp là muốn nói gì? Nếu như là

liên quan đến linh dị vòng thì hẳn là không cần gọi cả chúng tôi

đến, dù sao chuyện linh dị vòng người bình thường trong công ty

là không tham gia, lần này ngài để cả chúng tôi tham gia hội

nghị, có phải hay không chuyện tiếp theo có liên quan đến cả

những người bình thường như chúng tôi.'

Tô Viễn liếc nhìn người kia, nhớ không nhầm, người đó là cha của

Nhan Chân, bản thân cũng là một doanh nhân nổi tiếng ở thành

phố Tân Hải, vê sau nhờ quan hệ của Nhan Chân, bám vào tuyến,

liền trở thành quản lý cấp cao của công ty.

Suy nghĩ một lát, Tô Viễn chậm rãi nói: "Đến mức độ này rồi,

cũng không cân thiết giấu giếm nữa, các ngươi sớm muộn gì

cũng biết, nên ta nói thẳng luôn, lần này linh dị vòng xảy ra chút

vấn đề, vấn đề cụ thể là gì các ngươi không cần biết, các ngươi

chỉ cân biết một điều, từ hôm nay trở đi sự kiện linh dị sẽ hoàn

toàn mất kiểm soát, các ngươi đừng cầu mong có người đi xử lý,

vì những người có thể xử lý sự kiện linh dị đã chết gần hết rồi,

còn sống thì cũng lực bất tòng tâm."

“Cái gì?

Lời vừa nói ra, lập tức không ít người đồng loạt mở to mắt, lộ vẻ

vô cùng kinh hãi.

Những người có thể đứng trong văn phòng này đều là tinh anh

trong số những người bình thường, đối với câu nói của Tô Viễn

đương nhiên có thể hiểu được, dù sao họ ít nhiêu cũng biết một

chút chuyện vê linh dị vòng, cũng rõ ràng thời đại này sở dĩ còn

có thể yên ổn, là nhờ có một số người ngự quỷ xử lý những sự

kiện linh dị đáng sợ.

Nếu như không có người ngự quỷ đi xử lý những sự kiện linh dị

đó, khó có thể tưởng tượng thế giới sau này sẽ ra sao.

Mà Tô Viễn bây giờ nói như vậy, chắc chắn là linh dị vòng đã xảy

ra biến cố cực kỳ nghiêm trọng!

Nhận thức được điểm này, đã có rất nhiều người ngôi không yên.

"Sự kiện linh dị sắp mất kiểm soát rồi sao? Nhưng thành phố Tân

Hải sẽ không có vấn đề chứ, dù sao nơi này có ngươi trấn giữ."

Trong đám người có một người ngự quỷ rất bình tĩnh nói, hắn là

một người đưa tin lâu năm của Bưu Cục Quỷ, về sau chọn gia

nhập phe Tô Viễn, bản thân cũng là một người ngự quỷ điều

khiển hai con quỷ.

"Thành phố Tân Hải tự nhiên không có vấn đề, điểm này ta có

thể đảm bảo, nhưng trong nước có nhiều thành phố như vậy,

những nơi khác thì không biết, tổng bộ bây giờ cũng đang rối tỉnh

rối mù, một đống phiền phức xử lý không xuể."

Lúc này, Thẩm Thiến cũng lên tiếng:

"Tổng bộ đã phái người đến liên lạc, dự định mở rộng thành phố

Tân Hải, thành lập khu vực mới giải phóng ở vùng ngoại ô, di dời

dân cư lân cận vào đó, ngoài thành phố Tân Hải, một vài thành

phố khác cũng có sắp xếp tương tự, chẳng hạn như thành phố

Đại Xương, thành phố Đại Hải.

Chỉ là đang chờ Tô tổng hồi phục.

Rõ ràng, đây là biện pháp ứng phó mà tổng bộ đưa ra trong tình

huống bất đắc dĩ.

Đối với tình hình linh dị mất kiểm soát e rằng đã có sự chuẩn bị

từ trước, cho nên mới nghĩ ra loại kế hoạch này, nhắm vào mỗi

người ngự quỷ hàng đầu: tại thành phố đó, lập ra kế hoạch bảo

vệ sinh tôn tương đối hoàn chỉnh.

Nhưng như vậy, người bình thường có lẽ sẽ được bảo vệ an toàn

ở mức độ rất cao, nhưng đối với người ngự quỷ mà nói, lại cân

gánh vác áp lực lớn hơn.

Vì phạm vi thành phố quá lớn và dân số tập trung quá đông,

không phải là chuyện tốt.

Nơi nào càng đông người, càng dễ dàng phát sinh sự kiện linh dị,

đây là một quy luật rất kỳ lạ, một khi xuất hiện một sự kiện linh

dị không thể xử lý, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nà.

Nghe vậy, Tô Viễn cũng thở dài.

Kế hoạch mà tổng bộ đề ra đúng là bất đắc dĩ, nói cho cùng cũng

là vì không còn lựa chọn nào khác.

Mà chuyện liên quan đến sinh mạng của hàng trăm hàng triệu

người, dù lạnh lùng đến đâu, Tô Viễn cũng không thể làm ngơ,

huống chi, bây giờ hắn mới là người đứng đầu.

Nếu ngay cả hắn cũng chọn cách trốn tránh, vậy thế giới này, còn

có hy vọng sao?

"Phương án của tổng bộ có thể đồng ý, nhưng những mặt khác

cũng không thể xảy ra vấn đề, tài nguyên của thành phố Tân Hải

có hạn, quá nhiều dân cư tràn vào, sẽ dẫn đến vấn đề vê tài

nguyên, điểm này các ngươi phải chuẩn bị cho tốt."

Sau khi Tô Viễn gõ búa quyết định, tin tức được truyền ra bên

ngoài.

Lần này hắn bàn bạc rất nhiều chuyện chưa từng có trước đây, dù

sao liên lụy đến quá nhiều người, cũng không thể không quan

tâm.

Nên nhân hội nghị này, Tô Viễn quyết định giải quyết hết những

vấn đề nan giải có thể giải quyết.

Sau khi bàn bạc xong mọi việc cân thiết, Tô Viễn để những người

bình thường rời đi trước, vì những chuyện tiếp theo không liên

quan đến người bình thường.

"Bắt đầu từ ngày mai, tất cả những người đang ngôi đây đều phải

xuất động, tìm ra các sự kiện linh dị ở những thành phố lân cận,

có thể giải quyết thì giải quyết, không thể giải quyết thì báo cho

ta, chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận dân cư sau này.

"Ngoài ra, chiêu mộ một nhóm người có dũng khí, có đầu óc, nam

nữ không giới hạn, không sợ chết càng tốt, ta sẽ đào tạo những

người này thành người ngự quỷ, chia sẻ áp lực phải đối mặt sau

này.

Nghe quyết định của Tô Viễn, những người ngự quỷ có mặt đều

không khỏi ngẩn ra. Bởi vì điêu này nghe thực sự quá tàn khốc.

Dù cho bọn hắn, việc trở thành người ngự quỷ vốn dĩ đã dựa vào

chút may mắn để sống sót, chứ nào phải tự nguyện.

Tuy được địa vị xã hội, tài phú cùng quyên lợi, nhưng vấn đề ác

quỷ hồi sinh lại giống như ác mộng đeo bám, nếu có thể lựa

chọn, bọn họ cũng chưa chắc muốn đi con đường này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play