Nghe được câu trả lời như vậy, Dương Gian cũng trâm ngâm.

Với tình huống trước mắt, lực lượng của Tô Viễn chắc chắn là

không thể thiếu, hoặc phải nói, những chiến lực hàng đầu trong

nước đều không nên bị bỏ qua.

Nhưng với tình trạng hiện tại của Tô Viễn, dù là hắn cũng rất khó

xác định, liệu có thể kịp thời xuất hiện vào lúc mấu chốt hay

không.

Dù sao Tô Viễn đã nằm trong quan tài một thời gian rất dài, hơn

nữa trong khoảng thời gian đó không có bất kỳ động tĩnh gì, hai

người cũng chỉ liên hệ với nhau trong giấc mơ một lần, nhưng

điều này cũng không thay đổi được qì.

Cho nên Dương Gian cũng không dám tùy tiện phá vỡ sự cân

bằng của Tô Viễn lúc này, sợ có thể làm hại Tô Viễn, thậm chí

khiến con quỷ kia khôi phục lại.

"Hiện tại vẫn chưa rõ, lực lượng của tổng bộ vẫn đang yếu thế,

mặc dù có Hà Nguyệt Liên dự bị, nhưng so với tổ chức Quốc

Vương vẫn kém một chút.

Lần này giao chiến với tổ chức Quốc Vương ta có dự cảm sẽ chết

rất nhiều người, đám người kia thực lực cũng không yếu, trước

đó chỉ là vì tình hình chung nên hai bên không có xung đột thực

sự.

Lần này, tổng bộ và tổ chức Quốc Vương chỉ có thể sống một.

"Xác suất chiến thắng là bao nhiêu?

Tôn Thụy cau mày hỏi.

Không rõ, chúng ta hoàn toàn không biết tình hình thành viên của

tổ chức Quốc Vương, ngược lại bọn chúng lại biết rất rõ tình hình

của tổng bộ.

Tổng bộ trước giờ không coi trọng tình hình nước ngoài, ai thắng

ai thua đánh rôi mới biết, nên ta phải tập trung toàn lực lượng

hàng đầu trong nước." Nghe lời Dương Gian, Tôn Thụy thở dài:

"Cũng đúng, nếu thực lực của chúng ta mạnh thì đối phương

cũng không dám thực hiện cái kế hoạch thuyền cứu nạn kia,

trong mắt bọn chúng chắc chắn đã đánh giá thực lực rồi, tự tin có

thể đánh bại chúng ta mới hành động như vậy, may mà tổng bộ

còn có các ngươi, không hẳn là hoàn toàn không có cơ hội thắng,

đáng tiếc là ta không thể rời khỏi bưu cục nếu không cũng có thể

góp một phần sức lực."

Thực ra hắn không tin tưởng lắm vào những đội trưởng của tổng

bộ, dù sao đối phương cũng có những người ngự quỷ cấp đội

trưởng, số lượng thậm chí còn nhiều hơn bên mình, người thực

sự thay đổi cục diện thường là mấy nhân vật đứng đầu.

Ví dụ như Dương Gian, lại ví dụ như Tô Viễn.

"Ngươi chỉ cân bảo vệ tốt Bưu Cục Quỷ là được."

Dương Gian nói:

"Chuyện bên ngoài ta sẽ xử lý."

"Nếu tổng bộ thua, ta sẽ bắt đầu dùng Chung Cư Địa Ngục, mở

ra một vòng nhiệm vụ linh dị mới, tuyển chọn lại những người

ngự quỷ xuất sắc, cùng tổ chức Quốc Vương kia sống mái với

nhau.

Tôn Thụy chống cây trượng xuống đất, nói rất nghiêm túc. "Hiện

tại ngươi là người quản lý nơi này, ngươi quyết định là được, ta

không thể ở đây lâu, còn rất nhiều việc phải làm, hơn nữa còn

phải đi Đại Hải cùng Tân Hải, ta muốn mời Diệp Chân, đồng thời

cũng muốn xác định tình hình của Tô Viễn."

Dương Gian nói.

Tôn Thụy gật đầu:

"Dương đội, ngươi cẩn thận."

"Được.

Dương Gian cũng không nói nhiều với Tôn Thụy, chỉ đơn giản trao

đổi vài câu rồi dẫn Hà Nguyệt Liên rời khỏi Bưu Cục Quỷ.

Tuy Hà Nguyệt Liên là người mới, nhưng linh dị trên người nàng

quá đáng sợ, chỉ cần bồi dưỡng thêm, giao chiến nhiều với người

ngự quỷ, tương lai chắc chắn sẽ trở thành ác mộng của tổ chức

Quốc Vương.

Sau đó Dương Gian cũng không rảnh rỗi, trước tiên quay về Đại

Xương, sắp xếp cẩn thận cho Hà Nguyệt Liên, rồi thẳng tiến Đại

Hải.

Chỉ có Hà Nguyệt Liên thôi thì chưa đủ, còn phải có Diệp Chân

nữa.

Tuy Diệp Chân hơi khờ, nhưng thực lực thì không thể nghi ngờ,

đúng chuẩn cấp đội trưởng, một thực lực hàng đầu như vậy tự

nhiên không thể bỏ qua. Sử dụng Quỷ vực, rất nhanh đã tới Đại

Hải.

Mặc dù lúc này giới linh dị đang bất ổn, nhưng dường như không

ảnh hưởng đến người thường.

Đại Hải vẫn đèn sáng rực rỡ, dù là ban đêm cũng náo nhiệt, bởi

vì nơi này chưa bao giờ xảy ra chuyện linh dị mất kiểm soát.

Tuy Diệp Chân không phải đội trưởng của tổng bộ, nhưng với tư

cách là người quản lý Diễn Đàn Linh Dị, hắn thực sự đã quản lý

Đại Hải rất tốt, giúp thành phố này luôn được an toàn, cũng vì

những lý do này mà tổng bộ ngâm chấp nhận sự tồn tại của Diệp

Chân.

Nếu Diệp Chân là loại người làm bậy, thích phá hoại, tổng bộ đã

sớm xử lý hắn, dù hắn có thực lực cấp đội trưởng cũng không

được.

Lúc này Dương Gian đang đứng trên tầng cao nhất của một tòa

nhà cao tầng ở Đại Hải, Quỷ Nhãn của hắn chuyển động, Quỷ vực

khuếch tán ra, trực tiếp tìm kiếm vị trí của Diệp Chân.

Người thường hoàn toàn không phát hiện ra Quỷ Nhãn và Quỷ

vực, nhưng đối với một số người ngự quỷ hàng đầu, việc mở ra

Quỷ vực chẳng khác nào đang thông báo cho người ta biết mình

đã đến.

Theo Quỷ vực nhanh chóng bao phủ Đại Hải. Trong chốc lát, một

số người ngự quỷ tương đối mạnh ở Diễn Đàn Linh Dị Đại Hải lập

tức cảm thấy bất thường.

Họ ngẩng đầu nhìn trời, lúc này bầu trời không phải một màu đen

kịt, mà như bị một tâng ánh mặt trời vàng rực bao phủ, khắp nơi

đều sáng tỏ, ngay cả góc chết tối tăm cũng không tôn tại.

"Đây là... Quỷ vực? Có người đến Đại Hải, hơn nữa còn là một

nhân vật cực kỳ nguy hiểm, Quỷ vực của hắn rất lớn, gần như đã

bao phủ cả thành phố rôi, không ổn, phải nhanh chóng báo cho

lão đại."

Trong một tòa nhà lớn, một thành viên của Diễn Đàn Linh Dị cảm

nhận được sự thay đổi này lập tức biến sắc, sau đó lập tức báo

cho Diệp Chân.

"Có thể là người của tổ chức Quốc Vương đánh tới, dù sao trước

đó chúng ta đã công khai tuyên bố sẽ liên thủ với tổng bộ đối phó

với tổ chức Quốc Vương, bây giờ bọn chúng đột nhiên tới Đại Hải

cũng rất có khả năng."

Cũng có người của Diễn Đàn Linh Dị suy đoán về thủ phạm.

Không ai liên tưởng đến đây là Quỷ vực của Dương Gian, bởi vì

rất nhiều người trong giới đều biết, Quỷ vực của Dương Gian là

một màu đỏ tươi, chứ không phải như thế này.

Tuy nhiên, tại một trang viên ở ngoại ô Đại Hải.

Một bóng người đột nhiên xuất hiện trên mái nhà, hắn ngẩng đầu

nhìn vê phía trung tâm thành phố, cảm nhận được sự dị thường

bao trùm cả thành phố.

"Quỷ vực này rất kỳ lạ, trước giờ chưa từng thấy, hơn nữa lại chói

mắt như vậy, ánh sáng vạn trượng, quả thực là sinh ra để dành

cho ta, tốt, rất tốt, xử lý tên địch nhân này, Quỷ vực này sẽ là của

ta."

Sau một khắc.

Bóng người này biến mất trên mái nhà.

Ngay sau đó, trên không trung của Đại Hải bị xé rách một đường,

để lộ ra màu sắc ban đầu của bầu trời, u ám đen tối.

Diệp Chân với vẻ mặt khó chịu xông vào Quỷ vực này, hắn không

thích cách xuất hiện như vậy, bóng tối bao trùm, giống như ác

quỷ giáng lâm.

Ai trong giới linh dị mà không biết Đại Hải là địa bàn của ta, Diệp

Chân này? Ngươi dám đến địa bàn của ta sử dụng Quỷ vực, chắc

là muốn dẫn ta tới đây, bây giờ ta đã đến, ra đi, đừng có lẩn

trốn."

Hắn quát lớn, âm thanh vang vọng trong Quỷ vực.

"Đêm hôm khuya khoắt còn la lối om sòm, ngươi thật là có tinh

thân đấy, Diệp Chân."

Một lúc sau, giọng nói của Dương Gian xuất hiện, kèm theo một

đóm Quỷ Hỏa đột nhiên bùng cháy, thân ảnh của hắn bước ra từ

trong ngọn lửa đang văn vẹo.

Dương lão tam?”

Diệp Chân lúc này trợn mắt, có chút khó tin:

"Không thể nào, sao lại là ngươi, Quỷ vực của ngươi không phải

thế này."

"Có chút chuyện xảy ra, ta điều khiển được một lực lượng linh dị

mới, trạng thái Quỷ vực có chút thay đổi, thông tin của ngươi tụt

hậu rồi, còn nữa, tại sao lại gọi ta là Dương lão taml"

Dương Gian mặt đen lại nhìn Diệp Chân nói. "Trận chiến lần

trước, ta thua Tô Viễn, cho nên vị trí thứ nhất thiên hạ dĩ nhiên là

của hắn, ta tự nhiên xuống thứ hai, nhưng ngươi thua ta, chẳng

phải là lão tam sao? Sao nào? Lần này ngươi đến khiêu chiến ta

à? Muốn thay thế vị trí lão nhị của ta?"

Diệp Chân vừa nói, trong mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ và ghen tI.

Quỷ vực ánh sáng vạn trượng mà mình hằng theo đuổi lại bị

Dương Gian dễ dàng có được, thật là tức chết người mài

Một Quỷ vực chói mắt như thế đáng lẽ phải là của mình mới

đúng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play