Nhìn khách sạn trước mắt, sắc mặt Tô Viễn có chút xúc động.

Lần trước đến nơi này, đã xảy ra không ít chuyện, đương nhiên,

thu hoạch cũng kha khá, chỉ là ngoài dao bổ củi ra thì không có

vật phẩm mạnh mẽ nào khác, hơi đáng tiếc một chút.

Mà cuộc trò chuyện của Lý Dương và Dương Gian vẫn tiếp tục.

"Tuy sự kiện linh dị xảy ra liên tiếp, nhưng tình hình trong nước

coi như ổn định, như trước đó ta xem diễn đàn nước ngoài, có

thể nói vô cùng thê thảm. Có lẽ nhờ kế hoạch của các đội trưởng,

chia đều sự kiện linh dị cho cả nước, cho từng thành phố, số

lượng tuy nhiều nhưng vẫn ứng phó được.

"Ngươi nghĩ đơn giản quá."

Dương Gian lắc đầu: "Đừng ngây thơ thế, tình hình ổn định được

là nhờ các đội trưởng lớn mạnh kịp độ khó của sự kiện linh dị.

Nhiều lần tình thế đã suýt chuyển biến xấu.

Chẳng hạn như sự kiện Quỷ Sai, nếu không trốn thoát thành công

thì Vương Tiểu Minh và một đám người ngự quỷ ở tổng bộ đã

chết ở đó."

"Hay như sự kiện Quỷ Hồ, mấy đội trưởng liên thủ còn suýt mất

mạng, chỉ là may mắn sống sót."

"Chỉ cần một sự kiện linh dị, một sự kiện khiến đội trưởng lật xe

xảy ra, tình thế ổn định hiện tại sẽ sụp đổ hoàn toàn."

Nói đến đây, sắc mặt Dương Gian cũng cảm khái.

Chẳng phải sao, chuyến đi nước ngoài lần này, suýt chút nữa hắn

và Tô Viễn cũng lật xe.

Nếu hai người thật thua trong sự kiện linh dị kia, thì có thể đoán

trước, đối với trong nước sẽ là một trận động đất không nhỏ.

Vì mất đi hai chiến lực cấp cao, cục diện lúc đó e là còn chuyển

biến xấu triệt để hơn. Nói thẳng ra, cái gọi là cục diện ổn định

của nước nhà hiện nay hoàn toàn được xây dựng dựa trên các

nhân vật cấp đội trưởng.

Chỉ cân có một chút sai lầm, đó là rắc rối ngập trời.

Mà sự bất trắc trong sự kiện linh dị thì ai có thể đảm bảo nhân

vật cấp đội trưởng không lật xe chứ?

Cũng giống như việc ai có thể đảm bảo mình vĩnh viễn không

chết vậy.

Điều đó là không thể.

Chỉ là vấn đê sớm hay muộn mà thôi.

Đương nhiên, Dương Gian trong lòng vẫn hy vọng, ngày đó đừng

đến nhanh như vậy, cho dù là ngày đó sớm muộn cũng sẽ đến.

Lúc này, Tô Viễn cũng lên tiếng: "Chuyện ngày mai, cứ để ngày

mai rồi tính.

Ai nghĩ xa được vậy.

Tất cả mọi người chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, lo tốt cho

mình là được.

Nói xong câu đó, Tô Viễn liên bước về phía khách sạn.

Đương nhiên, trong lúc trò chuyện, hắn đã chuẩn bị phòng hộ kỹ

càng.

Trên người đeo bảy tám cái bùa chết thay, trên cổ tay còn đeo

một vòng tay mini hình bộ xương, túi căng phồng, bên trong toàn

là tiên mua mạng, dưới chân đi một đôi giày thêu quỷ dị, trên

người khoác thêm một cái áo choàng dính đây vết máu, rách

rưới, lỗ chỗ khắp nơi.

Đồng thời trong miệng ngậm một miếng ngọc được tạo hình con

ve.

Đồ vật này thời cổ đại dùng cho người chết, ngậm trong miệng có

thể che đậy hơi thở người sống, không bị lệ quỷ phát giác.

Ngoài ra, các loại vật phẩm bảo mệnh đều đeo đầy trên người, có

thể nói là vũ trang đầy đủ.

Thật sự quá giàu cói

Thấy cảnh này, cho dù là Dương Gian cũng không nhịn được giật

giật mí mắt.

Cho dù là hắn, lúc này, cũng có ý định cướp đoạt của Tô Viễn.

Tuy không biết công năng cụ thể của những vật phẩm linh dị này,

nhưng nhìn hành động của Tô Viễn, dùng đầu ngón chân cũng

đoán được chắc chắn là đồ tốt.

Loại vốn liếng này, người ngự quỷ nào nhìn cũng thèm thuôồng,

kể cả đội trưởng cũng sẽ động lòng.

Nhưng Tô Viễn cũng chẳng còn cách nào, nếu là lúc bình thường,

những đồ chơi này hắn chẳng dùng đến, nhưng tình hình bây giờ

đặc biệt, không làm vậy thì phải mang mạng ra đùa. Mà dù sao

mạng chỉ có một lân, nhân sinh cũng không thể làm lại được.

Cố gắng thu lại ánh mắt, Dương Gian nhìn về phía khách sạn.

Khách sạn vốn tọa lạc trên đường phố phồn hoa, nhưng lúc này

bên trong không một bóng người, tất cả mọi người xung quanh

đã di tản, chỉ để lại mấy đội thay nhau tuần tra, giám sát tình

hình ở đây.

Tuy nơi này đã bị phong tỏa, nhưng không thể không có người

trông coi, nếu không xảy ra chuyện bất ngờ cũng không hay.

"Người đều đã rút đi, nhưng giám sát vẫn đang hoạt động, thậm

chí có rất nhiều drone bay tới bay lui, xem ra là do Đồng Thiến

nghĩ ra, cho người di tản đến khu vực an toàn, sau đó dùng kỹ

thuật để kiểm tra nơi này."

Nơi đây có máy móc tuần tra 24/24.

Nhưng trên mặt đất có rất nhiêu drone bị hư hỏng, tuy không ai

đến nhặt đi, nhưng hẳn là đã có sự chuẩn bị cho những tổn thất

này.

Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, linh dị sẽ gây nhiễu mạch điện,

khi lệ quỷ xuất hiện, drone chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, hoặc là

biến mất, hoặc là rơi xuống.

Nhưng dù thế nào, cũng tốt hơn việc hy sinh nhân mạng. Máy

móc hỏng thì có thể làm lạ, nhưng con người trưởng thành thì

cân mười mấy hai mươi năm.

Vào đến cửa lớn khách sạn, Tô Viễn dò xét một lát.

Tất cả cửa sổ khách sạn đều đã được xây bịt kín bằng xi măng,

cả cửa lớn cũng vậy, nhưng lâu rồi vẫn có không ít chỗ hở, có chỗ

do người cố ý tạo ra, có chỗ do nguyên nhân đặc biệt nào đó.

Lúc này tuy đang là chiều nhưng ánh nắng vẫn rất đủ.

Ánh sáng len lỏi qua các khe hở chiếu vào trong khách sạn, giúp

khách sạn vốn tối tăm có thêm chút ánh sáng.

Nhưng ánh sáng này rất hạn chế, chỉ khoảng năm sáu mét, phía

sâu hơn vẫn bị bóng tối nuốt chứng, khiến người bất an.

Dương Gian đi tới, nhìn cánh cửa lớn đã bị bịt kín, Quỷ Nhãn quỷ

dị chuyển động một chút, ánh đỏ thoáng lóe lên.

Lớp xi măng bịt cửa lập tức biến mất, một con đường thông vào

trong khách sạn xuất hiện.

Hắn đã vận dụng năng lực Quỷ vực, chuyển lớp xi măng chặn cửa

đến nơi nào đó không rõ.

Ánh sáng tràn vào, hành lang tối tăm của khách sạn không còn

nữa, một luông không khí vẩn đục, ẩm thấp khuếch tán ra,

thoang thoảng mùi mốc meo.

Xem ra nơi này đã bị phong tỏa quá lâu.

Rất nhanh, đoàn năm người liền đi vào khách sạn, không hề do

dự, họ tiến thẳng đến lầu bốn.

Lâu một khách sạn là sảnh và bếp, lầu hai là phòng ăn, lâu ba và

lâu bốn là phòng ngủ, những nơi này cơ bản không có dị thường,

chỗ thực sự nguy hiểm là lầu bốn.

Vì lâu bốn có một hành lang dẫn đến những căn phòng không rõ.

Những căn phòng ở đó nghỉ là nơi trú ngụ của lệ quỷ, hơn nữa số

phòng rất nhiều, nhiêu một cách bất thường, ẩn chứa vô số nguy

hiểm, đồng thời có cả hiện tượng quỷ dị khó lý giải, là một nơi

cấm tiến.

Đang đi thì Dương Gian đột nhiên dừng bước, nhìn về một căn

phòng nào đó.

Quỷ Nhãn vừa động, Tô Viễn chỉ thấy trước mắt hông quang lóe

lên, sau đó một cô gái nhuộm tóc vàng, mặc quân jean, trông

khoảng hai mươi tuổi xuất hiện trước mặt.

Chỉ là trạng thái của cô gái có chút không đúng, mặt mũi lem

luốc, miệng lảm nhảm, người run rẩy co rúm lại.

Trông như thể bị dọa sợ vậy?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play