Thực ra nhà cô không nghĩ gì nhưng Ngũ đại thúc tự mình tránh né, tan làm là về nhà, không thích qua lại, cũng giống tình trạng của mẹ Lưu Lan Hương bây giờ, nói thẳng ra là tự mình phong tỏa giao tiếp.
Sau khi mẹ cô thành góa phụ, dần dần ngay cả bọn trẻ trong thôn cũng không thích chạy vào con ngõ nhà cô. Trước có một ông góa vợ, sau là có một bà góa, dân làng nghĩ con ngõ này không may mắn.
Nhưng quan niệm này thời đó cũng không tránh được, may là mẹ Lưu Lan Hương không cảm thấy khó chịu, dù sao cũng được yên tĩnh.
Nhưng vì chuyện sửa mái nhà, mấy đứa con của bà quen với Ngũ đại thúc, ban đầu nhìn thấy mặt chú dữ dằn thì sợ, sau đó Ngũ đại thúc lên núi tìm được trái dại, còn thường mang về cho chúng.
Sau đó Ngũ đại thúc và mẹ Lưu Lan Hương dần dần nói chuyện với nhau, lễ Tết cũng tặng nhau chút đồ ăn.
Tô Dĩnh trọng sinh, trong lòng định sẽ quan tâm Ngũ đại thúc hơn, nhưng bây giờ mái nhà nhà cô chưa cần sửa, nếu cô sớm tỏ thiện ý với Ngũ đại thúc, người ta chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Vì vậy, chuyện của Ngũ đại thúc phải từ từ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play