Thực ra trong lòng Tôn đại nương không cảm thấy mình đang chiếm lợi, bà ta nghĩ mọi người là hàng xóm tốt, không thể tính toán từng cọng hành, tép tỏi, thìa muối với nhau.
Nhưng con người kỳ lạ, nếu đổi lại Tôn đại nương không muốn ai lấy đồ nhà mình, bà ta nghĩ, không thể lấy đồ nhà bà ta mà không trả, như vậy là quá đáng, nhà bà ta cũng khó khăn mà.
Khi nghe Tô Dĩnh hỏi mượn gừng, Tôn đại nương ngay lập tức nhíu mày.
Nhưng Tôn đại nương cũng thích sĩ diện, Tô Dĩnh lại khen bà ta mấy câu, Tôn đại nương vui vẻ đồng ý.
Tôn đại nương hào hứng nói: "Được, chờ nhé, bác về lấy cho!"
Tô Dĩnh cười: "Cảm ơn Tôn đại nương! Bác tốt quá!"
Tôn đại nương vẫy tay: "Đương nhiên rồi!"
Rồi chạy về nhà lấy gừng.
Khi Lưu Lan Hương cầm hành quay lại, thấy người đi mất bèn hỏi Tô Dĩnh: "Tôn đại nương đâu?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play