Những vấn đề trong cuộc sống không bao giờ giải quyết hết, câu nói "đời người không như ý đến mười phần thì có tám chín", nghĩa là trong mười việc chỉ cần có một hai việc như ý đã là tốt rồi, điều đó có nghĩa không như ý mới là bình thường, gặp vấn đề giải quyết là xong, không cần phải sống khổ sở.
Nhưng Tô Dĩnh nghĩ vậy, không có nghĩa là trách mẹ Lưu Lan Hương không biết sống, không ai sinh ra đã hiểu hết những đạo lý lớn, đều là kinh nghiệm sống mà có, huống chi mẹ Lưu Lan Hương mười sáu tuổi đã mất cha mẹ, còn thảm hơn chị em cô, hoàn toàn không có ai dạy dỗ.
Thật hiếm khi hai mẹ con có duyên hai kiếp, kiếp này Tô Dĩnh muốn mẹ sống thoải mái hơn.
Lưu Lan Hương được khích lệ, cảm thấy hơi xấu hổ, bà thấy mặt mình nóng bừng.
Lưu Lan Hương ho khan một tiếng, nghĩ một lúc rồi nói: "Cái chuyện Hồ lão ngũ bất ngờ đánh Trần Đại Cương chắc chắn là có lý do, nên những gì Hồ lão ngũ nói là cái cớ. Sau này khi nghe người ta nói, không chỉ nghe lời họ nói mà còn phải nhìn hành động của họ, như vậy mới ít bị lừa gạt!"
Tô Dĩnh không ngờ mẹ có thể nói được điều này, thật sự là một bất ngờ lớn, cho thấy bình thường mẹ chỉ không thích nói, không thích tranh cãi nhưng thực ra trong lòng đều hiểu rõ.
Tô Dĩnh dẫn đầu vỗ tay: "Hay quá!"
Tô Mậu, Tô Thành và Tô Dụ cũng theo đó mà vỗ tay làm cho Lưu Lan Hương ngượng ngùng.
Lưu Lan Hương đưa tay ngăn Tô Dĩnh: "Haizz, con bé này, chỉ giỏi làm loạn..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT