Thời nay chuyện có chấy rận trong mỗi nhà là rất bình thường, chỉ có điều Lưu Lan Hương thích sạch sẽ nên cũng dạy con cái giữ gìn vệ sinh, thành ra nhà Tô Dĩnh không có. Nhưng Tô Đại Trân có hay không thì lại là chuyện khác...
Hơn nữa chấy rận có thể lây từ người này sang người khác! Tuyệt đối không được để nó vào nhà!
Tô Đại Trân ngửi thử chính mình: "Chị tắm từ mùa thu rồi mà! Chị chẳng ngửi thấy gì cả. Chấy rận chắc chắn không có, nếu có thì ngứa ngáy lắm, chị mà thấy là lấy ra ngay mà..."
Giữa mùa đông tắm rửa làm gì? Tôi cũng đâu có ra mồ hôi nhiều. Mùa đông mà tắm thì chắc thoải mái lắm nhỉ? Tiêu tốn biết bao củi lửa!
Nhưng thấy Tô Dĩnh bắt đầu nhăn mặt, Tô Đại Trân vội vàng sửa lời: "Được rồi, được rồi, chị sẽ tắm! Để lát nữa chị làm, cho chị mượn kim chỉ được không? Chị sẽ trả tiền!"
Tô Dĩnh hài lòng, đứng dậy nói: "Tôi sẽ lấy cho chị, nhà tôi ăn ba bữa một ngày, lát nữa tôi sẽ mang tới cho chị. Nấu cơm thì không cần chị làm nhưng sau này rửa bát là việc của chị nhé."
Nấu ăn thì phải xuống hầm, nắm giữ kho lương thực của nhà nên chắc chắn Tô Dĩnh không giao việc quan trọng này cho Tô Đại Trân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play