Thực ra Tô Dĩnh đã biết cha mẹ của Ninh Quyên đều đang bị gửi đi lao động cải tạo ở nông trường, nhưng cụ thể là nông trường nào thì cô không rõ. Dù sao thì cô vẫn phải tỏ vẻ như mình không biết gì.
Lần này Ninh Quyên không khóc nữa nhưng toàn thân toát ra một nỗi buồn. Cô ấy nói: "Cha mẹ chị ở nơi khác... chịu khổ rồi."
Từ sâu thẳm trong lòng, Ninh Quyên không nghĩ rằng cha mẹ mình là người xấu. Cô ấy cũng không hiểu tại sao cha mẹ cô ấy, những người làm việc rất tận tụy lại bị đưa đi lao động cải tạo.
Ninh Quyên không muốn thừa nhận rằng cha mẹ mình đang phải cải tạo vì cô ấy cảm thấy nếu nói ra điều đó thì như thể cô ấy đang thừa nhận cha mẹ mình có tội. Đây là sự cứng đầu cuối cùng của cô nàng tiểu thư yếu đuối.
Tô Dĩnh không hỏi thêm mà hướng dẫn cô ấy tự suy nghĩ: "Chị nhìn xem, chị lớn thế này rồi, chẳng lẽ không muốn giúp cải thiện cuộc sống của cha mẹ sao? Ở đây tuy nghèo nhưng ở đây cũng gần núi. Em đã nhiều lần thấy các trí thức lên núi hái nấm sau giờ tan học. Chị có thể tiêu tiền dễ dàng như vậy là nhờ có nhà em giúp chị vận chuyển đồ đạc. Nếu sau này nhà em không giúp chị nữa thì sao? Nếu sau này Lưu Đại Xuyên không muốn làm việc này cho chị nữa thì sao? Chị hãy tự suy nghĩ đi. Ai biết khi nào chị mới có thể trở về thành phố? Chị phải học cách chuẩn bị cho tương lai của mình."
Dường như Ninh Quyên bắt đầu suy nghĩ theo lời Tô Dĩnh nên cô ấy không nói thêm nữa. Tô Dĩnh cũng mệt mỏi, cả ngày trời chưa ăn gì.
Tô Dĩnh nói: "Chị cũng có thể nhận ra gia đình em là gia đình dễ nhất. Nhưng vài tháng nữa các chị sẽ chuyển đến điểm tập trung của trí thức mới, lúc đó mọi người sẽ ngủ chung trên giường tập thể. Chị có còn muốn tích trữ nhiều gạo trắng, bột mì và quần áo đẹp như thế không? Lúc đó có thể bị ăn trộm, có thể bị tố cáo, không biết liệu chuyện đó có liên lụy đến cô chú và cha mẹ chị không nhưng đừng đánh giá thấp sự xấu xa của con người. Chị xem, ngay cả em, một đứa bé mười tuổi còn biết điều đó. Chị là người lớn hai mươi mấy tuổi mà lại không biết, có phải trước đây chị chẳng bao giờ suy nghĩ gì không? Chị tự suy nghĩ kỹ đi, em phải đi ăn cơm đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play