Lần cuối Tô Mậu lên núi chơi là vào đầu tháng khi đi khám bệnh ở thôn bên, gần đây tuyết trên núi dày quá, cha mẹ không cho bọn trẻ lên núi chơi nên ba đứa nhóc trong nhà đang sắp phát chán.
Nhưng nếu có Ngũ đại thúc dẫn đường thì yên tâm hơn, vì ông rất quen thuộc với núi sau, lại biết dùng cung tên, vấn đề an toàn không phải lo, chắc mẹ Lưu Lan Hương cũng sẽ không ngăn cản. Nếu không, bỏ lỡ lần này thì Tô Mậu phải chờ đến mùa xuân khi tuyết tan mới được đi.
Tô Dĩnh suy nghĩ một chút, thấy đây là một cuộc trao đổi có lợi, nhưng để đảm bảo rằng Ngũ đại thúc không cho chó con ngủ trên giường nữa, cô giả vờ miễn cưỡng đồng ý: "Vậy cũng được, lát nữa ăn xong sáng cháu sẽ sang nhà tháo vỏ chăn."
Sau khi nói xong, Tô Dĩnh quay người dứt khoát rời đi, chỉ để lại cho Ngũ đại thúc một bóng lưng rất lạnh lùng.
Ngũ Lỗi: "..."
Ngũ Lỗi thở phào nhẹ nhõm.
Con bé nhà hàng xóm đáng sợ thật đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT