Những người nói "chịu thiệt là phúc" đều là những người không có sức mạnh để đối diện với quyền lực, đành phải nhẫn nhịn và tự an ủi mình để dễ chịu hơn. Nhưng thực ra không ai muốn chịu thiệt cả.
Vì vậy đối với chuyện hôm nay, dù mọi người không thể hoàn toàn ủng hộ hành động của Cung Thục Trân nhưng cũng không thể nói là cô ta sai.
Lúc này các bà thím và các cô gái nhanh chóng tìm mọi cách để kéo Tô Đại Trân lên, người thì nhổ lau sậy, người thì bện dây thừng, người thì tìm gậy dài.
Nhưng khi Tô Đại Trân được kéo lên bờ, cô ta đã rơi vào trạng thái mơ màng, không còn cảm giác gì nữa. Mọi người vội vã đưa cô ta về nhà.
Ở thôn mà xảy ra chuyện lớn như vậy, giữa mùa đông lạnh lẽo lại có người bị đá xuống sông, chắc chắn đại đội trưởng Vương Đại Lực phải đến xem xét, mà theo sau anh ta không lâu là Trương lão đầu mang theo hộp thuốc từ trạm y tế đến.
Khi đại đội trưởng Vương Đại Lực đến nơi, anh ta lập tức đóng cửa nhà Tô đại bá: "Mọi người về nhà hết đi, không có việc gì thì đừng lang thang ngoài đường! Trời lạnh thế này mà còn tụ tập làm gì..."
Thế là đám đông hiếu kỳ bên ngoài không thể nhìn thấy gì nữa, mọi người bắt đầu tản đi, Tô Dĩnh cũng phải dẫn ba em trai, ôm đống quần áo bẩn chưa giặt xong, tạm thời trở về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT