Lưu Lan Hương cũng là người đã trải qua thời kỳ đó, bà còn mất hết người thân trong thảm họa đó, hình ảnh người thân và bạn bè chết đói lập tức ùa về khiến trái tim của góa phụ Lưu Lan Hương thắt lại. Bà cắn chặt môi, không nói lời nào giúp đỡ Tô Đại Nghiệp.
Dù Lưu Lan Hương rất coi trọng người thân và là người rất mềm lòng, nhưng từ khi chồng là Tô lão tam qua đời, một loạt hành động của nhà đại bá khiến Lưu Lan Hương không còn dám dễ dàng tin tưởng vào gia đình nhà anh chồng nữa.
Lưu Lan Hương quay lại nhìn ba cái đầu nhỏ đang thò ra từ sau cánh cửa, càng thêm quyết tâm với suy nghĩ của mình.
Sau khoảng mười phút, cuối cùng Tô Mưu cũng ngừng tay.
Không phải vì Tô Đại Nghiệp không chịu nổi nữa, mặt anh ta vẫn còn dày lắm, mà là vì Tô Mưu đã mỏi tay rồi.
Sau đó Tô Mưu nói với các dân quân phía sau: "Người này thật đáng ghét, không những ăn trộm gà của nhiều nhà trong thôn chúng ta mà còn dám giả mạo người trong thôn làm ô danh thôn chúng ta, tuyệt đối không thể tha thứ cho hắn, chúng ta đưa hắn đến đại đội nhé?"
Nghe xong, các dân làng xung quanh đều gật đầu đồng tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play