Triệu lão thái nghĩ một lúc rồi nói: "Được, bà không lấy phí giới thiệu, cháu muốn đi lúc mấy giờ?"
Đi xe la từ công xã đến huyện mất 3 tiếng, xe lừa còn chậm hơn nhưng mai không có xe la của Hồ lão lục, họ phải tự đi từ thôn Thanh Sơn, mất 4 tiếng, còn phải đẩy xe tay, không đi nhanh được. Chuyện về nhà có cần nhờ người đánh xe đưa về thôn Thanh Sơn không, Tô Dĩnh chưa nghĩ ra, để người ta biết nhà mình ở đâu thì không tốt.
Tô Dĩnh nói: "7 giờ sáng ạ."
Triệu lão thái đáp: "Được, mai 7 giờ sáng, cháu chờ ở mảnh đất trồng ngô đầu phía Tây công xã, bà sẽ cho người đánh xe đến, nhưng giá cả thế nào, hai bên tự thương lượng, bà không can thiệp đâu nhé."
Tô Dĩnh nghĩ ngợi một lát rồi đáp: "Cũng được ạ, nếu ngày mai mà không bàn bạc được với người lái xe, cùng lắm thì cháu với mẹ cháu sẽ đi mấy chuyến xe buýt lên huyện, tuy có phiền toái, mất thời gian nhưng không phải là không có cách giải quyết."
Tô Dĩnh nói: "Được rồi, Triệu lão thái, cháu còn muốn mua thêm ít vải vụn, xem trước Tết có thể mang thêm không, thêm khoảng... 100 cân nữa. Đường đỏ cũng lấy thêm một ít, trước Tết cháu sẽ qua, muộn nhất là cuối tháng 11 ạ."
Trước đây Tô Dĩnh không biết những mảnh vải vụn Triệu lão thái mang về như thế nào. Nếu toàn là những mảnh nhỏ chỉ đủ để làm khăn lau hoặc vá vớ thì cô không cần nhiều như vậy. Nhưng từ hai bọc lần trước, cô thấy chất lượng tốt hơn mình nghĩ nhiều. Mảnh lớn nhất có thể to bằng nửa thân người lớn, tuy không thể may áo quần nhưng cô có thể may nhiều tã lót cho cháu trai, cháu gái sắp sinh năm sau. Trẻ con thì tã lót không bao giờ là đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play