Ba mẹ của Sầm Tinh mỗi tuần ít nhất đều liên lạc với cậu hai lần. Vì cậu không nói được, gọi điện không tiện, nên họ thường dùng video.
Ba mẹ và chị gái của cậu đều đã học ngôn ngữ ký hiệu để có thể hiểu được ý của cậu.
Sầm Tinh nhìn lời mời video trên màn hình, do dự một lát, không chọn trả lời mà đứng dậy đặt điện thoại lên bàn, rồi nhấn nút tắt âm, sau đó nhanh chóng chạy vào phòng tắm.
Cậu rửa mặt thật kỹ, đứng trước gương kiểm tra xem vẻ ngoài hiện tại có còn dấu vết của nước mắt hay không. Sau khi chắc chắn trông mình đã không còn gì khác thường, cậu mới quay lại cầm điện thoại, gọi lại cho gia đình.
Ba mẹ cậu tất nhiên biết con trai mình là một cậu nhóc mít ướt. Nhưng khi ở xa, lại sống nhờ nhà người khác, nếu thấy cậu khóc, họ không tránh khỏi sẽ suy nghĩ nhiều, bận lòng. Ban đầu khi cậu kiên quyết muốn đến đây, ba mẹ cậu cũng không hoàn toàn đồng ý. Sầm Tinh không muốn họ lo lắng, cũng không muốn họ hiểu lầm Ngu Duy Sanh.
Cuộc gọi video vừa kết nối, ba mẹ cậu lần lượt chen vào màn hình. Vừa mở miệng, họ đã hỏi cậu có phải đang làm bài tập hay không.
Họ biết gần đây Sầm Tinh chăm chỉ học tập, nhờ vậy mà càng thêm trân trọng và khen ngợi Ngu Duy Sanh. Vấn đề đã khiến họ đau đầu suốt hơn mười năm, vậy mà Ngu Duy Sanh lại dễ dàng giải quyết được. Hai bậc ba mẹ vừa vui mừng vừa xúc động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT