"Tôi cảm thấy rất thất bại."
Nhạc Tiêu ngồi trên sofa, cánh tay đặt lên đùi, đầu cúi thấp, vẻ mặt trông vô cùng uể oải.
"Tôi chưa bao giờ thất vọng về bản thân như vậy," hắn nói, "rõ ràng là những thứ rất đơn giản, vậy mà dù làm thế nào tôi cũng không thể khiến cậu ấy hiểu. Tôi thậm chí không tài nào hiểu nổi vấn đề nằm ở đâu. Suốt quá trình chẳng nhận được chút phản hồi nào, tôi cảm giác như mình đang nói chuyện với một con vịt cao su. Khi tôi thắc mắc tại sao cậu ấy không hiểu, lại không nhịn được mà nghĩ ngược lại, tại sao tôi không thể làm cậu ấy hiểu. Mối quan hệ biện chứng này khiến tôi mất đi một phần lý trí để chất vấn cậu ấy, từ đó bắt đầu nghi ngờ chính mình."
Ngu Duy Sanh vỗ vai hắn: "Được rồi, được rồi..."
Nhạc Tiêu ngẩng lên: "Thực sự rất xin lỗi. Tôi đã hứa với ngài sẽ không nói cậu ấy ngốc, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được."
"Không nhịn được là sao?" Ngu Duy Sanh hỏi.
"Tôi đã nói với cậu ấy, nếu em thông minh hơn một chút, chúng ta sẽ bớt đau khổ hơn nhiều."
Ngu Duy Sanh nhíu mày: "...Khóc rồi à?"
Nhạc Tiêu áy náy cúi thấp đầu: "Xin lỗi, đang khóc. Tôi không biết phải làm sao."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT