Ôn Duyệt Duyệt giơ tay lắc lắc cái túi, “Bố có ngửi thấy mùi thơm không?”
Ôn Diệu Đình nhẹ nhàng hít hà, sau khi phẩm mùi vị liền nói: “Là thịt viên thập cẩm và cơm trân châu của Phù Dung Trai sao?”
Ôn Duyệt Duyệt cười ranh mãnh, đắc ý nói: “Không phải đâu, là một quán ăn giấu mình trong phố ăn vặt, là một bảo vật ẩm thực mà con vô tình phát hiện, dù là nguyên liệu hay tay nghề, đều đánh bại mười cái Phù Dung Trai.”
“Thật sao?” Ông Ôn lập tức hào hứng, lại nhìn bao bì, bình thường có thể trực tiếp bỏ qua, “Ngoại trừ Phù Dung Trai ra, đây là quán đầu tiên có thể khiến khuê nữ sành ăn của bố khen ngợi đấy, mau để bố nếm thử xem nào.”
Ôn Duyệt Duyệt lấy hai cái hộp từ trong túi ra, xếp lần lượt trên bàn, trong khoảnh khắc mở hộp ra, mùi gạo hòa lẫn với mùi thịt tràn ngập khắp không gian, xông thẳng vào khoang mũi của ông.
“Ôi, thơm quá.” Ông Ôn từ đáy lòng thở dài một tiếng, sau đó nhìn vào thức ăn bên trong hộp.
Xúc xích nướng màu vàng nhạt mang theo độ giòn xốp có thể thấy rõ bằng mắt thường, hỗn hợp nước mỡ và sốt thịt tạo thành một đường óng ả uốn lượn trên thân xúc xích, đủ thấy bên trong xúc xích mềm mại và mọng nước thế nào, hương thịt nồng đậm xen lẫn với mùi than nướng trong không khí, rất có phong vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play