Từ Vĩ xắn tay áo lên, để lộ đường nét cơ bắp đã được rèn luyện nhiều năm trong phòng gym, không hề cam lòng yếu thế mà nói: “Tôi thấy anh đây là muốn gây sự, điều này khiến anh cảm thấy mình ưu việt hơn à, hay là để chứng tỏ mình đã cai sữa rồi?”
Cổ Việt cười nhạo nói: “Nhìn cái dáng gầy như que củi của hắn kìa, cứ như củ tỏi cắm trên đôi đũa, rõ ràng là không uống đủ sữa nên suy dinh dưỡng đấy, tớ dám cá là nếu cậu đấm hắn một phát, hắn khẳng định sẽ khóc lóc chạy về nhà tìm mẹ, hic~ mẹ ơi, có người bắt nạt con!”
Cổ Việt giả vờ mếu khóc, làm Triệu Cương tức tím mặt, nhưng hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chính hắn cũng từng tập luyện cơ bắp, biết rằng để có được một thân cơ bắp như Từ Vĩ phải mất bao nhiêu quyết tâm và kiên nhẫn, một người tàn nhẫn với bản thân như vậy thì càng không chừa cho người khác đường lui.
Hơn nữa, bên đối phương có hai người, hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, tạm thời tha cho bọn họ vậy.
“Mấy người kích động cái gì, tôi đâu có nói là không mua, chẳng lẽ khách hàng hỏi một chút về sản phẩm là phạm pháp sao?”
“Hỏi đương nhiên không phạm pháp, nhưng nếu cư xử khốn nạn thì đáng bị đánh, thế có mua không? Không mua thì cút!” Từ Vĩ giơ tay phải lên, bắp tay tức khắc nổi gân xanh.
“Mua, tất nhiên là tôi sẽ mua.”
Triệu Cương đi vòng qua hai người, hất cằm về phía Cẩm Ninh, khách khí nói: “Làm phiền gói cho tôi một cây xúc xích mang về, cảm ơn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play