Nhân Nhân và Kỳ Kỳ vừa mong đợi lại vừa nghi ngờ mà đi đến đích đến.
Càng đến gần, mùi thịt thơm trên chóp mũi càng nồng đậm, trêu chọc con sâu háu ăn trong bụng bọn họ, rõ ràng vừa mới ăn cơm xong, nhưng cảm giác đói bụng lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Hai người theo bản năng nhìn nhau, Nhân Nhân ngoài ý muốn nói: “Thơm quá, tớ thế mà lại đói bụng.”
Kỳ Kỳ không ngừng gật đầu: “Tớ cũng vậy, cảm giác bản thân còn có thể ăn hết năm cái bánh bao nhân thịt lớn.”
Hồ Tiêu cười nói: “Lúc này ở đây đã như vậy rồi, chờ lát nữa tới gần, nó mới gọi là mê người, màu sắc hương vị đều đủ cả.”
“A a a a, đừng nói nữa, nước miếng của tớ không chịu nổi.” Quách Hạ nói xong liền chuyển sang chế độ chạy nước kiệu.
Không mau đến ăn thì mới bị điên đấy!
Trong số các gian hàng đầy màu sắc, chiếc xe bán đồ ăn màu hồng phấn của Cẩm Ninh rất khác người, màu sắc hồng hồng phấn phấn, hình dáng nuột nà, trông không tương thích với màu sắc xung quanh nhưng lại tự tạo thành phong cảnh riêng khiến người nhìn phải sáng mắt.
Sau khi nhóm người họ đứng thở hổn hển trước cái xe xong, Nhân Nhân lập tức nhìn về phía gian hàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT