Mấy ngày liên tiếp bôn ba trên tàu xe mệt mỏi, trong khoảnh khắc này hai người đã được an ủi và thỏa mãn.
Hai người gọi một lượt tất cả các món của Cẩm Ninh, Cẩm Ninh còn đặc biệt cung cấp bàn ghế cho hai vị khách quý duy nhất này, để bọn họ ngồi hướng ra hồ nước xanh như ngọc bích mà thưởng thức.
Joseph mỗi lần nhấm nháp một món ăn đều phát ra tiếng cảm thán từ đáy lòng, giơ ngón tay cái khen ngợi, sau khi nói hết các lời ca ngợi bằng vốn tiếng Trung ít ỏi đã học, ông ta lại tiếp tục tuôn một tràng tiếng Anh.
Ai mà không thích được khen ngợi chứ, đặc biệt là từ một người có uy tín cao trong ngành ẩm thực, cảm giác thành tựu tràn đầy.
Sau khi ăn uống no nê, mặt mày Joseph hồng hào, toàn bộ mệt mỏi tan biến.
“Tay nghề nấu ăn của Cẩm tiểu thư thật danh bất hư truyền, cảm giác như sao Michelin cao cấp cũng không xứng với cô.”
Cẩm Ninh vội xua tay nói: “Không không không, ngài quá khen rồi, tất cả đều nhờ sự bao dung của thực khách mới có tôi ngày hôm nay, không đáng nhắc tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT