Cố Hoài Sơn gật đầu, mấy người họ mới cầm bộ đồ ăn mới lên, bắt đầu nếm thử.
Khoảnh khắc cơm vừa vào miệng, tất cả đều ngây dại.
Hạt cơm căng mẩy bóng mượt, nhưng mỗi hạt đều như được ngâm trong nước dùng thơm ngon, khi chạm đến đầu lưỡi, vị thịt đậm đà chầm chậm nở rộ, khi nhai, hạt cơm dưới lực ép của răng, bức hương khí bên trong ra từng xíu một, khuếch tán, lan tràn, từ một điểm đến toàn bộ bề mặt, từ nhạt đến đậm, dần dần hòa quyện với mùi thơm bị nhiệt độ cao thi hoá trước đó, cùng nhau xâm nhập vào vị giác và khứu giác, càng nhai càng thơm, càng thơm muốn nhai, căn bản không dừng lại được.
Dần dần, mọi người đã hiểu bí quyết, hóa ra trong quá trình nấu ăn trước đó, không có mùi thơm là để không ngừng tích tụ sức mạnh cho phần hương vị bùng nổ trong miệng vào giờ phút này, dưới lực nhai của răng, nương theo nhiệt độ trong miệng, giống như việc rang nhanh trong lửa lớn, dị khúc đồng công, đều là vì độ đại nạn để kích phát mùi thơm.
*Dị khúc đồng công: khúc điệu khác nhau, nhưng biểu diễn ra tuyệt vời như nhau; hình dung lời nói khác nhau nhưng dụng ý tương đồng; hoặc phương pháp khác nhau nhưng đem lại hiệu quả tốt đẹp như nhau.
Món cơm của Lưu Phong dựa vào việc nấu chín, còn món cơm của Cẩm Ninh dựa vào việc hạt gạo nở ra khi nóng, co lại khi lạnh, không ngừng biến đổi hình dạng, nhờ vào các lỗ nhỏ tinh mịn trên hạt cơm để hấp thụ hương liệu, trong quá trình nóng lạnh giao nhau, nó đã tự gia tăng độ đàn hồi mềm dai cho mình, làm thăng hoa các cấp độ cảm giác, đồng thời kích thích mùi thơm tịnh tiến theo từng lớp.
Tuyệt, thật quá tuyệt vời!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play